Niệm Tưởng chống cán bút, nhìn chằm chằm bài thi, ngẩn người. 
Cô đã có mấy ngày không đi bệnh viện, vốn cho là đang kỳ kinh nguyệt còn có thể kéo dài vài ngày để gặp anh… Kết quả, kéo dài thì được kéo dài, nhưng cũng không thấy được người. 
Ngày ấy, trước khi đi cô còn cẩn thận hỏi: “Bác sĩ, vậy ngày mai em còn cần lại đây súc và bôi thuốc không?” 
“Không cần.” Anh chợt dừng, bổ sung: “Hết kỳ thì đến nhổ răng.” 
Cô ôm ba lô đứng một hồi, thật lâu sau mới “Vâng” một tiếng, quay người, mới vừa đi vài bước, anh gọi cô lại. 
Niệm Tưởng lập tức phấn chấn quay đầu nhìn anh, chỉ nghe ngữ khí anh bình thản, giọng nói bình bình: “Hôm nhổ răng, đến buổi sáng đi, ăn sáng xong thì đến.” 
Niệm Tưởng gật gật đầu, thấy anh đã không nói gì nữa, khó nén thất vọng rời đi. 
Cha mẹ Niệm đã trở về, biết cô mấy ngày nay răng đau đến mức mặt cũng sưng lên, đau lòng rất nhiều, vừa đau lòng vừa than thở, sờ khuôn mặt nhỏ nhắn của cô, nói: “May mắn không sưng thành đầu heo a…” 
Cha Niệm tự trách mình gần đây công tác quá bận rộn, do đó bỏ quên khuê nữ nhà mình, tâm sinh lý cũng không thích hợp, tỏ vẻ không truy cứu đối với thành tích thất thường của Niệm Tưởng, cũng ân cần hỏi han từ đầu đến chân một lần, xuống bếp làm cơm, còn làm cả cơm hộp cho Niệm Tưởng mang theo cả tuần lễ. 
Thuận tiện… Sợ ảnh hưởng học tập của cô, thúc giục 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-tu-du-do/3283728/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.