Sau khi Niệm Tưởng nói xong, bất tri bất giác phát hiện mình khiêu khích… có chút quá rõ ràng. 
Cô len lén liếc nhìn sắc mặt Từ Nhuận Thanh, người ta vẻ mặt tự nhiên, nhìn qua tựa hồ không có nửa điểm ảnh hưởng. Kết luận như vậy đối với Niệm Tưởng, người hay chọc phá người khác mà nói, tuyệt đối là đả kích. 
Cô suy nghĩ hồi lâu… Kết quả một chút lực sát thương cũng không có… 
Rốt cuộc, loại người không thể che giấu được tâm tư như cô, có ý nghĩ gì cũng đều biểu hiện ở trên mặt. 
Thấy cô mặt đầy mất mát không giấu được, Từ Nhuận Thanh vừa đảo mắt qua lịch trình công việc của mình, vừa cười như không cười hỏi cô: “Chúng ta đã hẹn rồi, thứ tư tuần sau có thể lại đây hay không?” 
Niệm Tưởng đang xuất thần, chỉ nghe được nữa câu sau, có chút mê mang: “Thứ tư tuần sau?” 
Từ Nhuận Thanh nhắc nhở cô: “Cô còn hai chiếc khác cần nhổ.” 
Ồ—— 
Niệm Tưởng tức giận che mặt… Còn hai chiếc… 
“Được… Thứ tư tuần sau.” Chết sớm siêu sinh sớm. 
Từ Nhuận Thanh đánh dấu lên ngày hôm đó, thấy cô chuẩn bị đi, mới không nhanh không chậm thêm một câu: “Bác sĩ kia thế nào? Vẫn để bác sĩ Lý làm?” 
Niệm Tưởng nhớ lại hơn một giờ bi thống, nhanh chóng lắc đầu: “Anh ta nhổ răng đau quá…” 
Từ Nhuận Thanh “Ừm” một tiếng, thản nhiên nhìn về phía cô. 
Niệm Tưởng có chút buồn bực, cũng theo trình tự bình thường, anh sẽ hỏi tiếp: “Có muốn đổi bác sĩ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-tu-du-do/3283695/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.