Đoàn quân hơn một vạn binh của Lâm Kỳ Minh kéo từ kinh thành đến thành trì ở biên giới, do quá đông quân mà ngựa thì ít, hơn sáu ngàn binh phải đi bộ bám theo phía sau, khiến cuộc hành quân thêm phần chậm trễ.
Họ đi suốt ba ngày ba đêm không được dừng lại nghỉ ngơi, một số binh lính kiệt sức bị bỏ lại vệ đường, hoặc cũng có người vì làm trì trệ đội hình mà bị Lâm Kỳ Minh nhẫn tâm đâm chết. Hắn còn hăm dọa những người còn lại, ai không nghe lời sẽ giết chết không tha. Lâm Kỳ Minh bây giờ sục sôi ý chí chiến đấu, hận lưng của mình không mọc cánh mà bay cho nhanh.
Sở Tiêu ở doanh trại chuẩn bị chiến dịch bòn rút lương thực lần hai, xe ngựa của y đã đầy những bao tải cát và đất. Chuyến này y lên đường là lấy một đổi một.
Lần này Hoạ Y không đi cùng mà ở lại doanh trại, Bạch Trạch Dương sẽ đi cùng Lữ Vỹ Kỳ yểm trợ phía sau. Đây là lệnh của Hoạ Y, Sở Tiêu không biết vì sao nàng lại quyết định như vậy nhưng đã là lệnh thì không thể cãi.
Ba người bọn xuất phát cùng lúc, đến gần bãi đất trống thì lại chia nhau ra, Sở Tiêu cùng đoàn thị vệ tiến vào thành, Lữ Vỹ Kỳ và Bạch Trạch Dương ở lại.
Hai nam nhân vốn không ưa gì nhau giờ lại ở gần nhau, màn đêm yên ắng bị Bạch Trạch Dương lên tiếng phá vỡ.
- Sau này ngươi tránh xa Hoàng thượng một chút, đừng suốt ngày đeo bám lấy ngài ấy.
Lữ Vỳ Kỳ nheo mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-tu-cua-nu-vuong/875517/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.