Tử Thanh nghe đến ba từ hận vong ngải thì giật mình, cậu ta liền lúc đưa ánh mắt về phía con hắc miêu như thể đang dò xét. Vừa quan sát, cậu ta vừa nói,
-Thứ ngải này trong gia thất nhà ta đã từng có người nhắc đến nó, nhưng về cơ bản thì cũng chỉ nói qua loa chứ không hề thấy đề cập đến chuyện hóa giải. Xem ra thì phen này ta cần phải học hỏi thầy Hữu rồi.
Tử Thanh nói giọng khách sáo, có vẻ như cậu ta đang cố giấu đi điều gì đó trong câu chữ của mình. Thầy Hữu thấy điệu bộ của Tử Thanh như vậy thì nói ngay,
-Loại ngải này tính đến bây giờ thì có thể được coi là một thứ cổ ngải, sự xuất hiện của nó trong dân gian âu cũng chỉ được lưu truyền qua vài ba câu chuyện huyễn hoặc. Số là vào đời nhà Tống, niên hiệu hoàng đế Thần Tông, trong cung cấm bấy giờ xảy ra nhiều chuyện tà dị. Đỉnh điểm là việc tám trong số mười bốn người con trai của Thần Tông đều yểu mệnh mà qua đời khi chưa đầy năm tuổi. Thần Tông vì điều này mà nhiều ngày không lâm triều nghị sự. Cùng năm ấy, ở nước Đại Việt có hai vị thiền sư nức tiếng tài cao đức trọng là Nguyễn Minh Không và Từ Đạo Hạnh. Hai người này vân du đến Trung Thổ thì được vua Tống cho triệu kiến để nhờ việc trừ tà. Từ Đạo Hạnh và Nguyễn Minh Không khi vừa thấy mặt vua thì chỉ nhìn chỉ nhìn nhau cười rồi dâng lên vua một tấm da dê. Trên tấm da dê
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-truyen-tam-linh-nghiep-am/2825141/quyen-2-chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.