Sở Quần ói ra máu, bị người nhấc xuống núi, Văn Nhân Dị bên kia cũng không nhẹ hơn. Hắn vì vọng động nội lực dẫn đến nội thương càng ngày càng nặng, tại sau khi Sở Quần xuống núi liền bắt đầu bế quan. Đứt quãng hai năm, một bên chuyên tâm luyện công, tu tâm pháp một bên dưỡng thương. Đợi đến thời điểm xuất quan nội lực của hắn càng tinh khiết hơn, võ công không lùi mà tiến tới không ít.
Tuyết Vực Thần cung cách xa Thiên Sơn, trên núi ít dấu chân người, mà không có nghĩa là tin tức ở Trung Nguyên truyền không tới đây. Hắn xuất quan không bao lâu, liền gọi Tiếu Nại Hà đi hỏi thăm tình trạng gần đây của võ lâm Trung Nguyên. Mặc dù ngoài miệng nói không muốn tiếp tục nhìn thấy Sở Quần, nhưng mà hơn 700 ngày đêm, nhãi con kia hàng đêm đi vào giấc mộng, thực sự làm cho hắn không có cách nào tái lừa mình dối người.
” Võ lâm Trung Nguyên hai năm trước đột nhiên xuất hiện ‘Văn Tuyết các’, nghe đâu Các chủ là người trẻ tuổi, sử dụng kiếm, chuyên giết chóc những người trên giang hồ mua danh chuộc tiếng ngụy quân tử. Hai năm qua đã có mấy chục người chết trên tay bọn họ, sau đó đều bị điều tra rõ nhưng không muốn người biết đến chuyện đuối lý. Căn cứ miêu tả, thuộc hạ dám khẳng định Văn Tuyết các Các chủ nhất định chính là thiếu… Sở Quần không thể nghi ngờ.”
“Văn Tuyết các…” Văn Nhân Dị lắng nghe Tiếu Nại Hà báo cáo, nghe nghe không khỏi cười ra tiếng, “Tên này tính là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-tri-lien-hoa/3260744/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.