Chỉ trong chưa đầy một tuần, tin tức khu phố cổ bị Vương thị mua lại đã lan ra khắp Vĩnh Thành, bọn người kia đều cho rằng Vương Tiểu Nhiễm cô ngu ngốc, Vương thị sẽ lụi bại dưới tay cô.
Về phía Lăng Tường Tuyết đương nhiên cô ta rất vui mừng vì cô đã lọt vào cái hố được bọn họ đào sẵn, duy chỉ có một người rất bình thản mà đợi xem bước tiếp theo của cô.
- Thiếu gia, chúng ta thật sự giúp Lăng gia đối phó Vương gia sao? Chẳng phải cậu thích cô Tiểu Nhiễm, không muốn tổn hại đến cô ấy à?
- Chú theo bên cạnh tôi bấy lâu nay rồi chẳng lẽ còn chưa hiểu con người tôi sao?
- Quả thật tôi không hiểu
Đối với tâm tư thâm trầm đôi lúc thất thường của người này cho dù Trần Khiêm ông bên cạnh anh khá lâu nhiều lúc cũng không thể hiểu nỗi tâm tư của anh ta.
- Hiện tại chú không nhất thiết phải hiểu, chú bảo bọn họ chuẩn bị đi, chúng ta tuỳ thời có thể hành động
- Tôi biết rồi thưa thiếu gia
Trần Khiêm nhìn Bạch Thương Lãng một cái rồi mới xoay người rời đi, ông hiểu trong lòng đứa trẻ này nghĩ gì, chứng kiến cảnh tượng không nên chứng kiến khó trách hận cha ruột của mình như vậy.
Ông chỉ có thể một bên giúp đỡ anh ta, Bạch gia vốn là nên thuộc về hai mẹ con Bạch Thương Lãng.
Tiếng bước chân Trần Khiêm xa dần rồi tan biến theo bóng đêm tịch mịch, gió đêm lạnh lẽo cuốn theo từng hồi ký
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-tong-phu-nhan-lai-muon-huy-hop-dong/3439550/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.