Ánh trăng tròn treo lơ lửng trên cao, bên bàn làm việc của một căn phòng vẫn còn ánh đèn. Tiếng sột soạt của những trang giấy khi ma sát vang lên giữa màn đêm yên tĩnh.
Chợt có thân ảnh đi đến làm động tác của người ngồi bên bàn khựng lại.
- Nhiễm Nhiễm, Tư Tư muốn ôm Nhiễm Nhiễm ngủ
Tiểu Nhiễm bất lực nhìn gương mặt đáng thương của Tiêu Tư, anh ôm theo cái gối trong lòng đến kéo tay cô mà lắc lắc.
- Tư Tư, anh ngủ trước đi, em còn có việc phải làm, chút nữa sẽ đến ôm anh ngủ mà
- Không chịu, Tư Tư ôm Nhiễm Nhiễm mới có thể ngủ được, Nhiễm Nhiễm không cần Tư Tư nữa sao?
- Không phải vậy đâu, được rồi, vậy thì đi ngủ thôi
Tiêu Tư ngoan ngoãn đứng một bên đợi cô thu dọn đống tài liệu gọn gàng, cô vừa thu dọn xong liền bị anh kéo đi ấn trên giường, anh nhanh chân trèo lên nằm bên cạnh cô.
- Được rồi, bây giờ có thể ngủ, vợ yêu ngủ ngon
- Tư Tư ngủ ngon
- Phải gọi là chồng yêu, Nhiễm Nhiễm không yêu Tư Tư nữa rồi
- Được rồi, được rồi, chồng yêu ngủ ngon
Tiểu Nhiễm sửa lời, tên đàn ông này cho dù là lúc trước hay lúc này đều bá đạo y như vậy, cô đối với trường hợp này vô phương cãi lại, đặc biệt hiện tại anh còn mít ướt nữa, dỗ xong chắc đến gà gáy sáng mất.
Nhận được câu chúc hợp ý, Tiêu Tư trên mặt treo nụ cười mãn nguyện mà ôm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-tong-phu-nhan-lai-muon-huy-hop-dong/3430775/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.