Không biết qua bao lâu, Lãnh Vy Ngữ mới hoàn toàn tiếp nhận cỗ lực lượng hùng hậu đó. Biến nó thành của chính nàng, dung hợp vào huyền khí của mình. Khiến tu vi của nàng tăng mạnh. Hiện tại đã là Đại Huyền sư cửu phẩm đỉnh phong. Một bước nhỏ nữa thôi là trở thành Huyền vương.
"Chậc, lão xử nam này chơi lớn thật. May mà mình có Hỗn Độn Thiên Châu trợ giúp. Nếu không thì chắc giờ bản cô nương đang uống trà với Diêm Vương rồi." Lãnh Vy Ngữ vừa ngồi dậy vừa nói. Phát hiện vết thương trên người còn chưa lành, Lãnh Vy Ngữ cảm thấy thật muốn chửi thề mà.
"Hmm, hình như lão gia hỏa đó có nói để lại cho mình vài thứ? Thứ gì nhở? Ở đâu chứ? Hình như ông ta cũng không nói chỗ để.." Lãnh Vy Ngữ chợt nhận ra một vấn đề thập phần quan trọng.
Mặc Hạo Phi không nói chỗ cất mấy thứ đó. Rồi làm sao nàng biết chỗ để mà lấy? Chơi nhau à?
Lãnh Vy Ngữ đen mặt, hít sâu một hơi ổn định tâm tình. Nàng nhìn quanh căn phòng này, quan sát kĩ lần nữa. Biết đâu trong đây còn có cơ quan thì sao? Có lẽ nó tương tự mấy cơ quan trong kim tự tháp Ai Cập. Chỗ ở của mấy lão bất tử thường có mấy cơ quan phòng trộm lắm.
Nàng khập khiễng đi sát vách tường, đưa tay mò mẫm. Sờ soạt hết một vòng vẫn không tìm được. Lãnh Vy Ngữ bực bội đánh lên tường một cái. Nàng nhớ ra, còn cái bồ đoàn chưa kiểm tra qua.
Lãnh Vy Ngữ đi lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-tieu-thu-yeu-nghiet/2692336/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.