Vương gia, Kim Lăng
–––
Sáng sớm, mặt trời vừa ló dạng!
[Tại cổng chính của biệt thự!]
“Tiêu lão đệ, không bằng ở lại chỗ ta thêm đoạn thời gian này đi” Lâm Chính Thiên nhiệt tình nắm lấy tay Tiêu Phàm, một bộ ‘lưu luyến không rời’.
Tiêu Phàm nhìn ánh mắt Lâm Chính Thiên đầy nhiệt tình, ấm áp như muốn hòa tan lấy tất cả, dù hắn đã quen sóng to gió lớn, ngay lập tức da đầu cũng không khỏi có chút tê dại.
Hiện tại trong đầu hắn tràn đầy hình ảnh những chuyện về ‘Long Dương chi hảo, đoạn tụ chi phích’ [Hai mối tình đam mỹ nổi tiếng trong lịch sử Trung Hoa]. Tiêu Phàm cảm thấy toàn thân cao thấp giống như bị kiến bò, cực kỳ không được tự nhiên.
“Không cần, ta thực sự còn có vài chuyện cần làm, chờ ta xong xuôi ổn thỏa vài chuyện, ta sẽ lại tới bái phỏng Lâm lão ca ngươi!” Tiêu Phàm bất động thanh sắc rút tay về, da mặt co rúm một trận, sau đó cố nặn ra vẻ tươi cười nói.
… “Thôi cũng được” – Lâm Chính Thiên trả lời, trong mắt nồng đậm vẻ thất vọng, bất đắc dĩ.
“Vậy Lâm lão ca, vậy ta liền cáo từ!” Tiêu Phàm khẩn cấp như chạy trốn, mở của xe ngồi xuống, sau đó không dấu vết thở ra một hơi.
Hiện tại Lâm Chính Thiên đối xử với Tiêu Phàm quá mức nhiệt tình, tất cả đều xuất phát từ cuộc trò chuyện chiều hôm qua.
Chuyện là giữa trưa hôm qua cơm nước xong, Tiêu Phàm cùng Lâm Chính Thiên liền lên thư phòng, thoải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-tien-hiep-the-gioi-tro-ve/2986960/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.