Chậm rãi, sương mù dày đặc trước mắt Quân Trì dần dần tan đi, cách đó không xa có một cái sạp, một bóng người đang ngồi đó.
Quân Trì nhìn nhằm nhằm người nọ, đích xác là một chiếc bóng, chứ không phải “người chân chính”, Quân Trì đoán đây chính là hư ảnh mà Ninh Phong tạo ra, có lẽ cái lần bị thương nghiệm trọng đó đã ảnh hưởng đến y rất nhiều, ngay cả phân thân cũng không thể duy trì, chỉ đành sử dụng hư ảnh như vậy.
Mà hư ảnh thôi thì khoan bàn, Quân Trì đánh giá từ trên xuống, hình như còn lùn thêm một khúc thì phải.
Y vận y phục màu tím nhạt, tóc thả dài, một phần đai lưng rũ xuống phía chân sạp, nói chung là cũng rất đầy đủ so với một “cơ thể” cần.
Nhưng chỉ riêng gương mặt lại mờ mờ ảo ảo, ẩn đằng sau lớp sương mù.
Vốn dĩ Quân Trì còn muốn ngắm gương mặt từng thuộc về Quân Yến, dẫu hắn có nhận định rằng Quân Yến và Ninh Phong là hai người độc lập, nhưng có thể từ Ninh Phong thấy được Quân Yến lại vô giác khiến Quân Trì cảm thấy an ủi ít nhiều sau cái chết của y.
Nhưng giờ Ninh Phong như biết được suy nghĩ đó.
Lòng Quân Trì buồn bực, nói, “Quân Yến? Liễu Quân Yến! Ngươi học xấu lúc nào, cả ca ca cũng không cho nhìn.”
Ninh Phong bấy giờ mới lên tiếng, “Ngươi lúc nào cũng vô lễ như vậy, Quân Trì, bổn toạ không phải Liễu Quân Yến. Từ khi Xương Gia thông báo với tông môn về việc bổn toạ thu ngươi làm đệ tử, thì ngươi chính là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-tien-chi-tien-ma-the/1466363/chuong-140.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.