Chương trước
Chương sau
Bởi vì mục đích cũng không giống nhau, ít nhất trên biểu hiện là như vậy, cho nên bất kể là Nguyên Tu Vân hai người họ hay là Lâu Bách Vạn sáu người bọn họ biểu hiện ra đều là một bộ dáng vẻ dễ nói chuyện. Lâu Bách Vạn suy nghĩ một chút, đề nghị sáng sớm ngày mai khởi hành vào núi, hiện giờ đã là sau giờ Tý, mặc kệ ở chỗ nào trong bóng đêm dù sao tất cả vẫn nhiều nguy hiểm hơn ban ngày.
Nguyên Tu Vân đáp ứng không chút do dự nào, bởi vì không đáp ứng thì tương đương với biểu thị y chột da, một khi lộ ra chân tướng gì, kết quả cuối cùng nhất định sẽ rất phiền phức. Cho nên bọn họ đã trực tiếp đi Đăng Thiên Giác của thành Vận nghỉ ngơi một đêm, sáng sớm ngày thứ hai đã đến trước núi Vạn Nhận.
"Từ nơi này đi về phía Tây Nam, khoảng chừng mười ngày là có thể chạm được cấm chế chúng ta thiết trí. Đến lúc đó chỉ cần có lệnh bài này thì có thể không trở ngại mà đi qua rồi." Lâu Bách Vạn nói xong liền lấy ra một khối lệnh bài màu đen giống như thiết đen đưa cho hai người Nguyên Tu Vân và Dịch Nhiên. Trong nháy mắt Nguyên Tu Vân thấy lệnh bài màu đen này cảm thấy có chút buồn bực, chẳng qua rất nhanh loại cảm giác này đã biến mất không thấy, y cũng không để ý nhiều.
Nhưng ngược lại Dịch Nhiên lại không thể nào thích khối lệnh bài màu đen kia, cho nên căn bản nhìn cũng không thèm liếc mắt nhìn đã trực tiếp xoay người bắt đầu đi về phía Tây Nam. Bọn người Lâu Bách Vạn thấy hai người Nguyên Tu Vân Dịch Nhiên đã đi về phía Tây Nam, cũng không chậm trễ thời gian nữa, liếc mắt nhìn nhau liền theo hai người bọn họ đi về phía trước.
Lúc này đây nhóm bọn người Lâu Bách Vạn có tổng cộng sáu người, trong đó có hai tu giả Kim Đan còn lại bốn tu giả đều là kỳ Ngưng Mạch, thế trận như vậy ở trong Nhiên Nguyên giới đã là tổ hợp đỉnh cấp, bởi vậy có thể thấy được lúc này Ngũ đại môn phái đối với thạch tinh Tinh Nhận trong vực sâu Vạn Nhận có bao nhiêu muốn có được. Nếu như dọc theo đường đi không có gì ngoài ý muốn, mục đích lần này của bọn họ chắc là có thể đạt tới.
Chẳng qua ở thời điểm mấy người bọn họ cũng không chú ý tới, trong bốn gã chấp sự, ngoại trừ Lâu Bách Vạn và Mạnh Nguyên của Thiên Quang môn ra, còn lại hai người chấp sự Hỏa Lôi môn cũng đang len lén nháy mắt ra hiệu dường như đang thương lượng chuyện gì. Mà khi đi vào núi Vạn Nhận ngày chiến đấu đầu tiên với ma yêu trong núi, hai chấp sự này thừa dịp tất cả mọi người không chú ý, len lén ném một đoàn hỏa cầu màu lửa đỏ hướng về phía một ma thú. Lúc mọi người nhìn điều này cũng không có gì không ổn, dù sao bản thân chấp sự này chính là Hỏa linh căn, phát hỏa cầu thật sự là không quá bình thường. Nhưng người ở nơi này ai cũng nghĩ không ra, lúc đoàn hỏa cầu biến mất, lúc càng ngày càng giống trong đại điện thành Cự Mộc của thành ma, một hỏa cầu màu đen đột nhiên sáng lên mà ở trong hỏa cầu màu đen này còn kèm theo âm thanh rất nhỏ.
"Chủ nhân, chúng ta đã đi vào núi Vạn Nhận rồi, thạch tinh Tinh Nhận lấy được còn cần khoảng thời gian hơn tháng, chẳng qua trên đường đột nhiên xuất hiện hai biến số, hai người kia một là kiếm tu kỳ Kim Đan tóc rất ngắn, một người khác là đại sư luyện khí của Ngũ đại môn phái mới tìm được có thể rèn mũi kiếm tiên, có người nói lửa của hắn vô cùng lợi hại có thể chẳng kém bao nhiêu lửa trên Địa bảng. Chủ nhân kế tiếp chúng ta phải làm gì? Là đem kiếm tu và đại sư luyện khí kia giết, hay là đem bọn họ thu cho mình sử dụng?"
Lúc đoàn lửa màu đen này đem lời nói của hai người chấp sự gian tế muốn nhắn nhủ truyền đạt qua, ngọn lửa màu đen kia đã tự động dập tắt. Mà hai người ở trong đại điện ngồi ở chủ vị và ngồi gần chủ vị lại đồng thời liếc mắt nhìn nhau, trong đó ngồi ở chủ vị là thành chủ thành Cự Mộc mở miệng nói với người còn lại: "Triệu đạo hữu, đối với chuyện này, ngươi thấy thế nào? Kiếm tu và đại sư luyện khí kia dù sao vẫn khiến ta có một loại cảm giác không thể nào tốt."
Lúc này nam tử trung niên được gọi là Triệu đạo hữu vẻ mặt âm ú ngồi ở trên cự thạch, trên mặt của lão trải rộng vết tích bỏng dữ tợn, đồng thời trong những vết thương này còn mơ hồ lan tràn ra tử khí và hắc khí. Nếu như ngươi lần đầu tiên nhìn thấy người này, bất kể là ai cũng sẽ không đem lão cùng vị Kim Đan chân nhân Triệu Trung Thiên Triệu gia đã từng ở Nhiên Nguyên giới quả thực cực thịnh một thời liên hệ với nhau. Mà trên thực tế trung niên trước mắt này dữ tợn như quỷ quả thực đã từng là Triệu Trung Thiên.
Lão ở trong Vạn Độc Huyết Quật bằng vào bí thuật của mình, đào thoát tai ương cuồng lôi của Dịch Nhiên khi tiến giai Kim Đan, đồng thời lại dựa vào phương pháp bí thuật huyết tế, khiến thương thế của mình khôi phục thậm chí ngay cả tu vi cũng càng gần một bước, hiện giờ lão cách kỳ Nguyên Anh chỉ thiếu chút xíu nữa, có thể trong nháy mắt khi giới môn mở ra, là lão có thể trực tiếp thăng cấp thành Nguyên Anh. Có điều, bí pháp như vậy cũng có giá cao, đã từng coi như là Triệu Trung Thiên lang lãng* [lang quân, lãng: sáng sủa] quân tử, giờ đã trở nên hoàn toàn thay đổi rồi, chỉ sợ bất cứ người nào của Triệu gia ở nơi này thấy lão cũng không dám nhận thức lão. Hơn nữa nếu như không thể ở trong vòng một năm tiến giai, như vậy bí thuật huyết tế sẽ phản phệ đem bản thân lão trở thành tế phẩm, khiến lão hoàn toàn hồn phi phách tán. Cho nên, từ điểm này mà xem, mục đích của Triệu Trung Thiên và thành chủ thành Cự Mộc là hoàn toàn nhất trí, thọ mệnh của bọn họ cũng còn lại không bao nhiêu, duy nhất có thể làm chính là mở giới môn trong vòng một năm, từ Tiểu thế giới đến Trung thế giới tiến giai hoặc tìm kiếm đan dược kéo dài tính mạng. Cũng bởi vậy, hai người bọn họ mới có thể sớm đã cấu kết với nhau làm việc xấu như thế, mỗi người vì mục tiêu này mà mưu đồ hơn mười năm. Như vậy, hai người bọn họ coi như mưu trí kinh người rồi.
Sau khi Triệu Trung Thiên nghe được lời nói của thành chủ thành Cự Mộc trên mặt hiện ra một nụ cười lạnh: "Cuộc đời ta hận nhất đó là kiếm tu, thành chủ ngươi hẳn phải có hiểu biết với lần này mới đúng. Cho nên dưới tình huống đang đánh lén kiếm tu kia mặc dù là kỳ Kim Đan, vậy cũng có thể để cho hắn chết không thể chết lại. Huống chi ta hoài nghi kiếm tu kia có tám chín phần có chút liên hệ với tử địch trước đó của ta, dù sao kiếm tu kỳ Kim Đan ở trong toàn bộ Nhiên Nguyên giới cũng chỉ vài người mà thôi, đến giờ chỉ ngoại trừ tử thù của ta mới lên cấp ngoài ra còn không có những kiếm tu khác tiến giai đến kỳ Kim Đan đâu! Huống chi, tóc của hắn còn ngắn như vậy."
Thành chủ thành Cự Mộc nghe nói như thế, ánh mắt nhất thời híp lại: "Ngươi vừa nói như vậy ngược lại khiến ta nghĩ tới kiếm tu phá hư việc lớn của ta, hình như kiếm tu kia cũng là tóc ngắn. Đã như vậy, ta ngươi hai người đều không thích hắn, vậy thì để hắn chết đi! Về phần đại sư luyện khí kia tu vi của hắn cũng chỉ là Ngưng Mạch mà thôi, hoàn toàn có thể bắt sang đây cho chúng ta sử dụng. Nói gì thì, để hắn làm một con rối phun lửa cũng là có thể." Triệu Trung Thiên nghe nói như thế gật đầu: "Ta cũng nghĩ như vậy."
Vì vậy thành chủ thành Cự Mộc vươn tay, ở trong lòng bàn tay của lão đột nhiên xuất hiện một đoàn ngọn lửa màu đen. Lão phân phó ngắn gọn với ngọn lửa: "Ba ngày sau, sẽ có người giúp ngươi giết kiếm tu, bắt sống luyện khí sư. Đến lúc đó, các ngươi dẫn hai người bọn họ ra là được, những thứ khác lấy tinh thạch Tinh Nhận làm trọng."
Lúc phân phó xong những lời này thành chủ thành Cự Mộc đã lộ ra nụ cười thỏa mãn, lão tin tưởng, ở dưới tình huống cố ý coi như vô ý này rất nhanh thì có thể đạt được mục đích của chính mình, đương nhiên cho dù đạt không được mục đích này cũng không có gì đáng lo. Dù sao trọng điểm của lão cũng không ở nơi này, mặc dù sau cùng lấy không được thạch tinh Tinh Nhận, chỉ cần có thể ở dưới tra xét của Ngũ đại môn phái kéo dài đủ ba tháng, đợi được sau ba tháng Phá Vân Ma thương luyện chế thành công đồng thời huyết tế toàn bộ thành Cự Mộc và tất cả sinh linh xung quanh nghìn dặm của nó, có thể dựa vào Phá Vân Ma thương trực tiếp đâm giới môn mở ra một thế giới. Đợi được giới môn vừa mở ra, lão và Triệu Trung Thiên trực tiếp có thể dựa vào tu vi Kim Đan Hậu kỳ Đại viên mãn tiến giai Nguyên Anh, sau đó có thể trực tiếp từ Tiểu thế giới đi thông Trung thế giới. Đến khi đó, bọn họ sẽ thực sự không lo lắng gì rồi.
Về phần bọn họ sau khi đi vào Trung thế giới, Nhiên Nguyên giới của Tiểu thế giới bị cưỡng ép mở giới môn sẽ trở nên thế nào? Phải chăng sẽ sinh linh đồ thán? Đó đã không phải là vấn đề bọn họ phải lo lắng, cho dù sau khi ta chết mặc cho hồng thủy ngập trời, nếu đã làm, thì sợ gì kết quả? Đơn giản chính là được hay không được mà thôi.
Mà thành chủ thành Cự Mộc và Triệu Trung Thiên hai người cũng tin, chỉ cần không có nghịch chuyển kinh thiên gì hoặc xuất hiện ngoài ý muốn, sách lược của bọn họ hoàn toàn có thể thành công. Cho nên ở trong vòng ba tháng kế tiếp, bọn họ bằng cảnh giới lớn nhất đến cố thủ thành Cự Mộc, đối mặt tất cả. Nếu như có thể lấy được thạch tinh Tinh Nhận đó chính là dệt hoa trên gấm [ví với việc làm cho sự vật càng đẹp hơn], có thể cho Phá Vân Thương nhiều hơn một tầng lợi thế, nếu như lấy không được thạch tinh Tinh Nhận vậy cũng chỉ có thể nói thời vận không đến, bọn họ cũng không bắt buộc việc này.
Vì vậy dưới tình huống như vậy thành Cự Mộc và Ngũ đại môn phái sang tra xét đều có vẻ rất an tĩnh, dường như ai cũng không có ý định động thủ trước. Nhưng người của Ngũ đại môn phái không biết, hai người bọn họ không động thủ đối với thành Cự Mộc mà nói, chính là có lợi lớn nhất.
Mà ba ngày sau, ở trong núi Vạn Nhận Nguyên Tu Vân và Dịch Nhiên hai người được hai chấp sự của Hỏa Lôi môn sớm đã có dự mưu, ở trong một mảnh màn sương mù dẫn tới một lối rẽ khác. Tại đây trên lối rẽ có năm vị tu giả con rối Ngưng Mạch Hậu kỳ sớm đã mai phục, còn có một vị tu giả Kim Đan Hậu kỳ đến cậy nhờ thành chủ thành Cự Mộc. Nhiều người như vậy muốn cố tình giết chết Dịch Nhiên bắt sống Nguyên Tu Vân thấy thế nào cũng là một chuyện thật dễ dàng, chẳng qua ngày hôm nay bọn họ nhất định đá phải tấm sắt.
Lúc này Nguyên Tu Vân và Dịch Nhiên ở trong lòng thật sớm mà đã dâng lên đề phòng, nếu như nói ba ngày trước bọn họ còn chưa phát hiện hai người chấp sự của Hỏa Lôi môn có vấn đề gì, như vậy vào hôm nay, thời điểm tận mắt được hai người kia đem bọn họ hướng ra một lối rẽ khác, Nguyên Tu Vân đã biết hai người kia có vấn đề. Sở dĩ còn cùng qua đây, chính là y muốn tương kế tựu kế mà nhìn coi hai người kia rốt cuộc có tính toán gì không? Kết quả ở lúc vừa bước vào lối rẽ này, Tiểu Sỏa Đản và Tiểu Hồ Lô trong cơ thể đã đồng thời cảnh báo, biểu thị nơi này có người phía trước đang khống chế huyết con rối tà ác khiến chúng nó chán ghét. Nhất thời Nguyên Tu Vân liền dâng lên đề phòng, trong ánh mắt mang theo vài phần suy tư, cùng huyết con rối có liên hệ đã đại biểu hai chấp sự rất có thể đã trở thành tay sai của thành Cự Mộc rồi, thành Cự Mộc không biết lại đang mưu đồ cái gì? Thật sự là khiến người ta sốt ruột.
———
Lên sóng lại thôi nào:3
Bỏ lâu quá nên chẳng nhớ được gì:)))))
/":6"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.