Chương trước
Chương sau
Ngô Bình cười nói: "Đúng vậy!”

Anh nói: "Đi tiếp đến cửa thứ năm thôi”.

Dứt lời, trước mặt anh xuất hiện một bức tường khổng lồ. Trên bức tường có rất nhiều hoa văn chữ và đồ án được vẽ trên đó, trông không giống bút tích của một tu sĩ viết ra.

A Bạch: “Cửa thứ năm chính là Thức Quan, công tử cần tìm hiểu Cửu Thức trong đó. Trên vách đá vàng này viết tất cả kiến thức tâm đắc nhất của các tu sĩ đời trước, ngươi cần tìm hiểu bản thân muốn cái gì từ đó."

Ngô Bình hỏi: "Còn Cửu Thức là gì?”

A Bạch: “Nhãn thức, Nhĩ thức, Tị thức, Thiệt thức, Thân thức, Thần thức, Nghiệp thức, Thánh thức, Thiên thức. Trước đó, Cửu Thức đã bị ô nhiễm, cần phải tỉnh lọc từng cái một. Nhưng năng lực của mỗi người lại khác nhau, tu sĩ bình thường chỉ có thể lọc được Ngũ Thức thôi, hơn nữa việc tịnh lọc cũng không hoàn toàn sạch sẽ, vậy nên rất ít người tỉnh lọc được thần thức. Những người có thể thanh lọc được Nghiệp thức, chỉ có bảy người từ khi đường Chúa Tế mở ra cho đến hiện tại."
“Có bao nhiêu người tinh lọc được Thánh thức và Thiên thức?”, Ngô Bình hỏi.

A Bạch: “Thánh thức với Thiên thức đã bị giấu đi mất, ngươi cần mở nó ra. Chỉ có hai người Thánh Hoàng của Nhân tộc mới mở ra Thánh thức làm được, không còn người nào mở được Thiên thức”.

“Ngươi kể vẽ ba thức cuối cùng cho tôi biết đi”.

A Bạch gật đầu

“Trong Nghiệp thức, có rất nhiều kinh nghiệm tham thân sĩ mà công tử đã trải qua ở kiếp trước, chúng nó ảnh hưởng đến công tử và cảnh vật xung quanh. Lực lượng ảnh hưởng này, chính là Nghiệp lực”

Ngô Bình nhìn chăm chú vào hình ảnh trên bức tường màu vàng, lại phát hiện chúng thật tối nghĩa và khó hiểu. Các văn tự này đều có tác dụng khác nhau, nhưng cũng may là anh có thể hiểu được ý nghĩa của các văn tự này.

Sau khi anh xem một lúc, mới hỏi lại A Bạch: “Thời gian của cửa này bao lâu?”
“Không có hạn giờ, cho đến khi ngươi tìm hiểu hết không còn gì để tìm hiểu nữa, thì có thể hoàn thành cửa ải của chính mình. Nhưng chí có thể tinh lọc Thần thức mới tính là vượt qua kiểm tra”

“Điểm khen thưởng thế nào?”

“Tinh lọc chia làm tỉnh lọc nông, tinh lọc sâu, tỉnh lọc hoàn toàn nên có điểm khen thưởng khác nhau. Ví dụ, Thần thức đạt đến tinh lọc nông sẽ nhận được hai triệu điểm khen thưởng, tinh lọc sâu sẽ nhận được năm triệu điểm khen thưởng, tinh lọc hoàn toàn sẽ nhận được 10 triệu điểm khen thưởng”.

“Hoàn toàn tỉnh lọc Nghiệp thức có thể nhận ba trăm ngàn điểm khen thưởng, mở Thánh thức, mỗi một lan sẽ nhận được năm mươi triệu điểm khen thưởng Mở ra Thiên thức, sẽ nhận được hai trăm triệu điểm khen thưởng!”

Ngô Bình tiếp tục thiền định và ghi nhớ mọi nội dung trên bức tường. Thoáng chốc, anh đã hoàn toàn tình lọc được Nhãn thức. Sau khi tinh lọc được Nhãn thức, thế giới trong mắt anh cũng bắt đầu có một ít thay đổi càng tươi sống hơn. Nhưng anh có được Con mắt duy độ nên cũng chẳng mấy ngạc nhiên là bao.
Anh từ từ tỉnh lọc lần lượt từ Nhĩ thức, Tị thức, Thiệt thức, Thân thức càng giúp anh cảm nhận rõ ràng hơn với thế giới này. Cảm giác rất kỳ diệu, khiến anh không thể dùng ngôn ngữ nào hình dung được.

Ngày hôm sau, anh lập tức tỉnh lọc hoàn toàn Thần thức, Thần thức cũng càng nhạy cảm rõ rệt hơn.

Nhưng khi anh muốn tỉnh lọc Nghiệp thức, đột nhiên trong đầu xuất hiện hàng tỉ bức vẽ. Tất cả đều là kinh nghiệm kiếp trước của anh, muôn ngàn kinh nghiệm liên tục xuất hiện khiến cho đầu của anh đau như búa bổ, phải phun ra một ngụm máu tươi

A Bạch sợ hãi thốt lên: “Nghiệp lực của công tử mạnh quá, ta sợ không có cách nào để tinh lọc Nghiệp. thức hết!"

Ngô Bình nhíu mày, thật ra anh cũng đã qua cửa rồi. Dù anh không tìm hiểu vẽ Nghiệp thức cũng có thể rời đi, nhưng anh không cam tâm. Ngô Bình im lặng một lúc, mới nói: “Tạm thời ta rời khỏi nơi này trước, đợi một đoạn thời gian nữa quay lại đây tìm hiểu cũng không muộn”.

A Bạch đồng ý: “Được. Sau khi công tử quay về, thì cửa thứ sáu đã có thể mở ra rồi”

Ngô Bình cười hỏi: "Cửa thứ sáu mở ra khi ta quay lại à?”

“Đúng. Bốn cửa trước, công tử đều đứng đầu trên bản lịch sử, tổng điểm khen thưởng cũng đứng đầu trong lịch sử. Vậy cho nên, công tử có đặc quyền cao nhất". A Bạch từ tốn giải thích.

Ngô Bình gật đầu: "Được rồi, sẽ không lâu đâu”.

Ngô Bình rời khỏi đường Chúa Tể, lại đến trước Tử Kinh. Nhờ sự làm việc chăm chỉ và vất vả của mấy trăm vạn người thợ, Tử Kinh như đột ngột mọc lên từ mặt đất. Hiện tại, đã có rất nhiều người có địa vị và quyền thế chuyển vào ở, nhưng người thường vẫn chưa thể vào trong thành. Lúc này, người có thế bước vào Tử Kinh hầu như toàn là các tu sĩ có tu sĩ cao thâm.

Đương nhiên, Tử Kinh vẫn tiếp tục xa hoa cao quý, đi đâu cũng thấy hàng quán nhỏ mở ra buôn bán, chỉ là những người đó căn chút thời gian mới có thể vào thành được.

Ngô Bình đến trước con phố buôn bán mà bản thân đã mua lúc trước, con đường này là con đường phồn hoa nhất thành, kiến tạo cũng từ các vật liệu tốt nhất và đặt tên là Thiên Phố. Con đường này là con đường trung tâm của Tử Kinh, vì nó thuộc một phần của Thiên phố cộng với việc nằm ở vị trí trung tâm nên rất thích hợp đặt tên là Thiên phố.

Thiên phố dài hơn mười dặm, cộng các cửa hàng lớn nhỏ hai bên lại tính ra có một trăm lẻ tám nhà. Trong từng cửa hàng đều được thiết đặt trận pháp không gian, bên ngoài nhìn nhỏ nhưng không gian bên trong lại khá rộng rãi.

Lúc này, Đào Như Tuyết, Đường Băng Vân, Đường Tử Yên, Lý Hồng, Triệu Vân Cơ, Phương Lập, Lý Dật đều đang ở đây làm việc việc. Dù sao, sản nghiệp của Lý gia quá lớn, các cửa hàng làm ăn ra sao, phải sắp xếp thế nào, cần thuê bao nhiêu người, sắp xếp bao nhiêu hàng hóa, khi nào khai trương,... đều căn người đến phụ trách.

Đào Như Tuyết, Lý Hồng, Triệu Vân Cơ đều từng là những người chuyên nghiệp trong thương trường, nên đa phần các chuyện quan trọng đều do bốn người này phụ trách. Những cửa hàng này, có nơi là sản xuất dược liệu, có nơi sản xuất đan được, sản xuất tài nguyên kim loại, cũng có nơi bán bùa.

Đương nhiên còn có vài cửa hàng cho thuê, riêng 'Đa Bảo Các chỉ dùng hơn bảy mươi cửa hàng để làm mặt tiền xây dựng cửa hiệu, còn lại còn đến hai mươi cửa hàng vẫn còn để trống.

Ngô Bình bàn bạc với các vợ của mình, quyết định trước hết phải khai trương cửa hàng đan dược đã Những năm gần đây, Ngô Bình đã luyện ra rất nhiều đan dược, hơn thế nữa anh còn có thể lấy từ trong Tiên Kho và đổi trong cửa hàng Công Đức ra, nên có thể nói, đan dược với anh là dư dả.

Mấy tháng trở lại đây, tu vi của anh đột nhiên tăng mạnh. Hôm nay, anh đã có thể luyện chế rất càng nhiều đan dược hơn nữa, cho nên sau khi anh nghĩ đến phương thuốc dân gian và đan được của rất nhiều người đời trước để lại. Anh quyết định, chuẩn bị tung ra đan dược giúp tu sĩ Cửu Biến Cảnh đột phá băng cách thay đổi Tam Biến Đan và Ngũ Biến Đan. Chỉ căn thay Tam Biến thành Lương, Ngũ Biến thành Hiền, có nghĩa là nếu tu sĩ nào đạt đến Đệ Tam Biến thì đã trở thành. học sinh xuất sắc rồi. Nếu tu sĩ đạt được Ngũ Biến thì trở thành Hiền Giả!

Tam Biến Đan có thể giúp tu sĩ Nguyên Ảnh Đỉnh Phong tăng khả năng cao đánh sâu vào Tam Biến thành công hơn, còn Ngũ Biến Đan có thể nâng cao tu vi của tu sĩ Tam Biển lên một nấc, có thể đánh sâu vào Ngũ Biến!

Dựa vào suy tính của Ngô Bình, Tam Biến đan có thể giúp cho tu sĩ Nguyên Anh bình thường có chín mươi phần trăm cơ hội hoàn thành Nhất Biến, năm mươi phần trăm cơ hội giúp tu sĩ đạt đến Nhị Biến, hai mươi phần trăm cơ hội hoàn thành Tam Biến!

Ngũ Biến Đan giúp tu sĩ Tam Biến có tám mươi phần trăm cơ hội đạt đến Tứ Biến, có mười phần trăm cơ hội đạt đến Ngũ Biến!

Mặc dù chúng không đạt đến một trăm phần trăm, nhưng tác dụng như vậy đã quá nghịch thiên rồi. Nên biết rằng nếu như bình thường, hơn hai trăm bốn mươi tu sĩ Nguyên Anh, chỉ có mỗi một nhóm xuất hiện một tu sĩ Tam Biến! Ngô Bình luyện chế Tam Biến Đan, giúp cho khả năng của tu sĩ Tam Biến thăng cấp thành công tăng lên bốn mươi tám lần!

Giống như vậy, chia đều cho hơn một trăm năm mươi tu sĩ Tam Biến, mỗi một nhóm cũng có một tu sĩ Ngũ Biến. Ngũ Biến Đan có thể giúp cho tu sĩ Tam Biến có cơ hội thành công tăng lên đến mười lãm lần!

Lò đan Tam Biến Đan đầu tiên, thuộc hàng tốt nhất, ba lò sau đã bay lên Vi Tuyệt phẩm. Ngũ Biến Đan cũng như thế, ba lò sau đó cũng đạt đến Tuyệt phẩm đan được.

Từ đó, anh sử dụng Vạn Hóa Thần Hồ phục chế đan dược và tiếp tục luyện chế ra Tụ Hiền đan

Anh từng luyện Tụ Hiền đan từ trước rồi, lần này anh thêm một bước thay đối nữa để tăng lên hiệu lực của nó...Tại viên thuộc này liên quan đến số mạng của Nhân tộc, nên anh không có cách nào dùng Vạn Hóa Thần Hồ phục chế được, nên chỉ có thể luyện ra một lò.

Sau ba ngày, Ngô Bình luyện đan như vậy cũng thấy mệt mỏi. Anh giao đan dược cho Đào Như Tuyết.

xong, lại đi dạo trên đường để kiểm tra tình hình.

Người đi trên đường Thiên phố vô cùng tấp nập, nhưng cửa hàng ở hai bên đường vẫn chưa khai trương,mà các cửa hàng cho thuê đã mở ra buôn bán đầy nhộn nhịp. Có quán rượu, có tiệm quần áo, có ngân hàng, có sòng bạc.

Ngõ Bình thấy nhiều người xuất hiện đông đúc rồi, mới sai Lý dược sư đốt pháo lên để khai trương quán đan dược. Anh đặt tên cho quán này là Thần Đan Các, nó cũng thuộc trong một bô phần của Đa Bảo Các.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.