“Lan U ——! A —— cứu ta… Ta đau quá… Lan U… Ư, ô ——” Túm lấy ống tay áo Lan U, trầm trầm khóc nức nở. Từ khi quen biết Diêu Phong đến giờ, đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy nước mắt của y, hứng thú dâng lên, nhưng ẩn chứa đâu đó là một cảm xúc quanh quẩn, lại không quá mãnh liệt.
“Diêu… Ta biết ngươi đau, ta thật đáng chết… Dựa vào cái gì mà khiến ngươi chịu tội thế này? Diêu, ngươi cố chịu đựng, sinh con ra rồi sẽ không đau nữa, ngoan..” Nắm lấy bàn tay thon dài trắng nõn, tay kia đặt trên cái bụng đang kịch liệt xao động. Thai nhi mãnh liệt đấm đá trong bụng y tìm đường chui ra.
“Giúp ta nhìn xem… huyệt khẩu… mở không, ưm ——” Ưỡn người lên, mở hai chân với góc độ lớn nhất. Lan U cúi xuống xem xét, vừa lòng nhìn hậu huyệt vẫn đóng chặt trước mắt, không có chút biến hóa nào.
“Diêu… Vì cái gì vẫn không có biến hóa? Ta… liệu có phải ta nghĩ sai rồi hay không?” Giọng nói run rẩy, nói ra sự thật tàn nhẫn nhất.
“… Ngươi, ngươi nói cái gì? Làm sao có thể… Ư…ưm…” Dùng sức cong gập người, ngón tay thon dài chạm vào hậu huyệt. Nơi đó vẫn khép chặt khiến Diêu Phong luống cuống, “Tại sao… Tại sao lại như vậy… Ư… Lan U, nghĩ cách.. nghĩ cách gì cứu đứa nhỏ, a, a…” Chuyện nam tử sinh con y cũng chỉ mới nghe qua, y không biết chắc có thể sinh con từ nơi đó không nữa, nếu không thể…
“Lan U… Ngươi hãy nghe ta nói, ư… nếu, nếu ta không sinh được,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-thu-tinh-than-phi-tac-da/1317060/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.