Hàn Giang không biết mình đã bật ra tiếng gào thét khản đặc từ phần nào trong cơ thể, nhưng sau đó anh dốc hết sức lực, cuối cùng bóp nòng súng. Pằng!
Một viên đạn bắn xuyên qua thân thể của u hồn màu trắng đó; bóng trắng lắc mạnh một cái, nhưng nó chỉ hơi khựng lại giây lát rồi lại tiếp tục bay về phía Hàn Giang và Đường Phong...
1
Hàn Giang và Đường Phong đẩy cánh cửa ra, bước vào một tòa cung điện nguy nga tráng lệ, xung quanh tối đen như mực. Đột nhiên, một chùm ánh sáng không biết từ đâu rọi tới, ánh sáng chiếu thẳng lên người Hàn Giang và Đường Phong, chói đến mức làm hai người không mở mắt ra được. Hàn Giang và Đường Phong bước lên phía trước, chùm ánh sáng đó cũng di chuyển theo, Hàn Giang và Đường Phong bước nhanh hơn, chùm ánh sáng đó cũng di chuyển nhanh hơn, Hàn Giang nói với Đường Phong: “Hai chúng ta chia nhau chạy đi”
Đường Phong gật đầu, hai người chia ra chạy về hai hướng khác nhau, chùm ánh sáng đó cũng chia làm hai, đeo bám bằng được Hàn Giang và Đường Phong.
Trong bóng tối của cung điện khổng lồ, đường trước mặt dường như mãi mãi không có điểm kết thúc. Xuyên qua từng cánh cửa to, từng dãy hành lang, chùm ánh sáng dó vẫn cứ bám chặt phía sau, đuổi cũng không đi. Đây là đâu? Chùm ánh sáng đó từ đâu tới? Tại sao chùm ánh sáng này lại cứ bám riết lấy mình? Cũng không biết Đường Phong ra sao rồi?... Hàng loạt những câu hỏi như đập vào đầu Hàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-thu-tay-ha/2975176/quyen-2-chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.