Anh nhoài người lên tủ trưng bày, thành kính quỳ trước mặt tượng phật Lư Xá, mặt đối mặt rồi chăm chú nhìn tượng phật trong tủ hồi lâu. Tymoshenko đã bị pho tượng chinh phục, bị vẻ đẹp phương Đông đặc trưng của nó chinh phục. “U hồn? ” - Miệng Tymoshenko lầm rầm thốt ra từ này, rồi ngay lập tức, anh ngồi xổm xuống đất, mỉm cười nói rằng: “Tượng phật đẹp thế này, sao lại có thể là u hồn được?... ”
1
Một đêm kinh hồn trong cung điện Mùa Đông khiến Đường Phong và Lương Viện không sao bình tĩnh trở lại, hai người giữ chặt cửa văn phòng của Tymoshenko, sợ rằng u hồn sẽ đạp cửa xông vào. Họ không biết đã tựa vào sau cánh cửa bao lâu, mãi cho tới khi bên ngoài không còn động tĩnh gì, thì cả hai mới mệt nhoài uể oải đổ người lên ghế sô pha.
Ban nãy có phải là u hồn đập cửa không vậy?” - Lương Viện run rẩy hỏi Đường Phong.
“Anh cũng không biết! u hồn của hoàng hậu Một Tạng? Điều này không thể tin được!” - Đường Phong vẫn chưa hoàn hồn.
“Vậy đó là cái gì?”
“Không cần biết đó có phải là u hồn của hoàng hậu Một Tạng hay không, nhưng hiện giờ có thể khẳng định một điều rằng: chúng ta đã bị bảo vệ của cung điện Mùa Đông phát hiện ra rồi!”
“Vậy giờ nên làm thế nào?”
“Xem ra chỗ Tymosheko đây cũng không an toàn nữa, chúng ta phải nhanh chóng rời khỏi cung điện Mùa Đông thôi. Nhưng hiện giờ không ra ngoài được, ta chỉ có thể trốn ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-thu-tay-ha/2975174/quyen-2-chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.