Người phu xe nói xong liền thúc ngựa đi vào cánh rừng hướng đến ơi cô vừa nói.
"Trân Châu lát nữa cưng đến thăm người nhà trước đi xong qua Tô phủ ta ăn cơm, nhớ giúp ta chuyển lời hỏi thăm đến lệnh tôn và lệnh đường. "
"Dạ tiểu ma ma. "
Xe ngựa lắc lư tròng trành trên con đường núi, Vân Nghê vẫn nhìn ra ngoài cửa sợ có một đám người không có ý tốt nào đó tấn công.
Lúc này, Trịnh Cảnh Hiên cũng đã tỉnh dậy tinh thần mệt mỏi tựa vào thành xe hỏi Vân Nghê
"Tô cô nương, chúng ta đang đi đâu vậy? "
"Chúng ta đang đến An Lạc sơn trang. Là một sơn trang nhỏ nằm trên ngọn đồi này"
"An Lạc sơn trang? "
Trân Châu cười tươi hồ hởi nói
"Trịnh công tử có lẽ mới tới nơi này nên không biết An Lạc sơn trang là sơn trang duy nhất nằm gần biên giới nước Triệu và nước Khương, người dân nơi đây rất là thân thiện đó. Mà tiểu ma ma là người đã góp phần giúp mọi người ở đây sống an cư lạc nghiệp, tiểu ma ma không chỉ thu nhận những người dân lưu lạc mà còn giúp họ có nhà có việc làm nữa. Nói chung tiểu ma ma là người rất tốt, mọi người trong sơn trang đều rất thích tiểu ma ma"
Vân Nghê ngây người: "thì ra 'cô ấy' là người tốt đến như vậy. Những tiếng thơm này của cô thôi thì hãy để ta tiếp tục duy trì giúp cô, An Lạc sơn trang nơi mà cô đã cất công một tay thu vén
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-thon-nu-thanh-phuong-hoang/2892259/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.