Ngay hôm sau, mới sáng sớm trong phủ đã ồn ào, hướng phòng khách nhưng tiếng nhao nhao thi nhau vang lên, người của Vạn Hoa lâu ra vào "nhộn nhịp". Tiếng nói thi nhau vang lên, tiếng gọi, tiếng nhờ vả, rồi cả tiếng của đạo cụ múa va vào nhau kêu lên leng keng. Tiểu Hạnh, A Tú cùng mọi người vội vàng trang điểm thay vũ phục, Tình Nhi thì đang vật lộn với chỗ mặt nạ hóa trang của mình. Tình Nhi đang gặp khó khăn trong việc trang điểm cho lớp hóa trang của mình.
"Tiểu ma ma, xe ngựa tới rồi chúng ta xuất phát thôi"
Tiểu Tiểu Dương vang lên từ bên ngoài, tất cả mọi người đều trở nên vội vàng hơn. Tình Nhi cũng mang theo tâm trạng giống bọn họ mặc dù mục đích cô và bọn họ không giống nhau. Mang theo đạo cụ lên xe ngựa, Tình Nhi cùng vũ đoàn ngồi trên xe ngựa với tâm trạng phấn khởi tất cả mọi người cùng nhau tiến vào cung.
Phải tầm nửa canh giờ sau, Vân Nghê mới tỉnh dậy, đúng hơn không phải cô tự mình tỉnh dậy mà là được gọi tỉnh. Vân Nghê lúc đó còn đang cuốn chăn thành con sâu, một con sâu màu vàng óng lăn qua lăn lại trên đệm được trải dưới nền. Người gọi Vân Nghê dậy cũng không ai khác chính là Trịnh Cảnh Hiên và Mẫn Nhi. Trịnh Cảnh Hiên thì không có kinh nghiệm gọi Vân Nghê, vẫn cứ giọng nhẹ nhàng dịu dàng và đều đều để gọi cô, với chất giọng như vậy thì quả thật là không khác gì đang cố gắng ru Vân Nghê vào giấc ngủ sâu. Mẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-thon-nu-thanh-phuong-hoang/2892160/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.