Hiện tại Thịnh ThừaQuang ra cửa cũng phải mang theo hộ vệ, tài xế lái xe từ dưới hầm để xelên đón bọn họ, anh kéo Tử Thời trực tiếp lên xe, sau đó trước sau làbốn chiếc xe chở hộ vệ cùng đi ra ngoài.
Đoạn đường này đi mấttới hơn một giờ, có đoạn đường vòng vèo, lượn vòng rồi lại lượn vòng...Tử Thời có chút choáng váng đầu óc, tựa vào trong ngực Thịnh Thừa Quangngủ thiếp đi.
Khi tỉnh dậy thì xe đã dừng lại ở một chỗ, Tử Thờixoa xoa mắt ngồi dậy, phát hiện bên ngoài trời đã tối, toàn bộ hộ vệđứng trong gió đêm, không nhúc nhích, cũng không biết là đã đợi bao lâu.
"A... Sao anh không gọi em?" Cô quay đầu lại hỏi người đàn ông đang ngồi một chỗ xem văn kiện, oán giận nói.
"Nhìn em ngủ rất ngon." Anh vừa đúng lúc xem xong tập tài liệu cuối cùng,khép lại tài liệu, gõ nhẹ vào cửa sổ xe, lập tức có hộ vệ mở cửa sổ xethay họ.
"Đi thôi." Thịnh Thừa Quang nói.
Tử Thời xuống xe đi theo sau liền phát hiện đèn đuốc sáng chói ở bốn phía, là một hội sở lớn trang trí xa hoa tráng lệ, nhìn ra phía xa, trong bóng đêm dãy núi nhấp nhô, rừng núi lớn kéo dài dằng dặc như một con dã thú an tĩnh chờđợi con mồi... "Đây là... Chúng ta đang ở trong núi sao?"
ThịnhThừa Quang từ cửa xe bên kia vòng tới, đưa tay dắt tay cô, cười nói "Ừ"một tiếng, "Mùa này trong núi có nhiều đồ để ăn, một lát anh nói chuyệncùng người khác, em chỉ cần ăn no thôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-thoi/2397710/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.