EDIT & BETA: urlittleflower_9 (Hoa Quỳnh Nhỏ)
***
Cha mẹ Dịch Thực tuy có vẻ ngoài bình thường nhưng hắn lại thừa hưởng hết những nét đẹp nhất trên gương mặt họ, khiến hắn trông còn ưa nhìn hơn cả Tiểu Mãn, nhìn qua đã biết đây là một chàng thiếu niên dịu dàng và tốt bụng.
Cách hắn nói chuyện hao hao tiên sinh, Cảnh Thâm nghĩ, nếu hắn ta ở kinh thành, chỉ với phong thái thế này thôi cũng đã khiến Mạnh đại nhân khen một câu thanh niên tài tuấn rồi nhỉ?
Tự nhiên hắn thấy tiểu cô nương khen Dịch Thực không sai chút nào, đứng trước một người như vậy hắn có là gì đâu. Hắn nghiêm mặt, ra vẻ chững chạc đáp: "Ta chỉ tình cờ đi ngang qua..."
Đôi mắt Dịch Thực nhuốm ý cười, hắn hỏi lại: "Cảnh huynh đệ muốn vào chơi không?"
Câu nào cũng cứ Cảnh huynh đệ khiến Cảnh huynh đệ đây nghe mà mệt mỏi, hắn cương quyết: "Không vào."
Thiếu niên gật đầu, đi vòng qua người hắn vào nhà.
"Tam ca? Sao huynh về sớm thế?"
"Hôm nay tiên sinh kiểm tra văn chương, viết xong sớm thì về sớm."
Cảnh Thâm vừa nghe lỏm vừa nhìn vào nhà, Dịch Thực đứng quay lưng lại với hắn nhưng hắn vẫn thấy rõ thiếu niên kia đang mỉm cười nhìn Tiểu Mãn và Hạ Ý.
"Sao muội không gọi cậu ta vào?"
Hạ Ý mờ mịt hỏi: "Gọi ai?"
"Cậu chàng đang trọ nhà muội."
"Cảnh Thâm? Huynh ấy đang ở bên ngoài?"
Nghe vậy Cảnh Thâm cắn răng lùi lại, thầm bực bội vì dáng vẻ thấp tha thấp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-thoi-diem-vien/2518523/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.