EDIT & BETA: urlittleflower_9 (Hoa Quỳnh Nhỏ)
***
Hạ Ý cầm miếng ngói vỡ nhìn lên, hôm nay là một ngày cuối thu mát mẻ đẹp trời cơ mà?
"Đang yên đang lành tự dưng lại rơi?" Hạ Ý lẩm bẩm.
Cảnh Thâm nhặt miếng ngói còn lại, bước lùi ra sân rồi nhìn lên mái nhà nhưng cũng chẳng thấy gì, hắn hỏi Hạ Ý: "Gần đây có mèo hoang không?"
"Hình như không, chỉ có con chó nhà Đoàn thúc thôi."
Hắn trầm ngâm quan sát xung quanh, chợt thấy bên ngoài phòng chứa củi có hai chồng ngói, thế là hỏi tiếp: "Nhà muội có thang không?"
"Có ở sau nhà xí. Huynh định leo lên lợp thêm ngói sao?"
Lợp ngói? Cảnh Thâm im lặng gật đầu, trong lòng nhớ đến Mạnh tiên sinh thường hay than vãn Thế tử cứ cách ba ngày nếu không đánh nhau thì cũng sẽ đi lật ngói.
Có ai ngờ lần đầu Thế tử đây leo mái không phải để dỡ ngói mà là để lợp ngói đâu?
Chiếc thang đặt dựa lên một ụ đất cao, đi qua bao ngày mưa gió càng khiến nó nặng hơn, phải dùng sức hai người mới khiêng nổi đến dưới chân mái nhà.
Hạ Ý giữ thang nhìn Cảnh Thâm leo lên, hắn càng lên cao nàng càng lo lắng, đến khi hàng hai lông mày nàng đã nhíu chặt lại thì cuối cùng hắn cũng đến nơi.
Nàng vội bưng chiếc ghế giao ỷ ra sân để dẫm lên quan sát hắn, liên tục dặn dò hắn phải cẩn thận. Cảnh Thâm chỉ đáp lại hời hợt, rêu xanh phủ lác đác mái, để không bị ngã thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-thoi-diem-vien/2518520/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.