🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Nhờ có sự giúp đỡ của Lý thúc mà hai bọn họ giấu được chuyện này với Hạ tiên sinh - trước khi ông về hai người cũng đã xử lý sạch sẽ nửa túi hạt dẻ còn sót lại.



Hai ngày tiếp theo vẫn trôi qua như bình thường, chẳng qua lần nay ra sông giặt đồ có thêm Tiểu Mãn đi cùng. Cảnh Thâm co người ngồi trên tảng đá nhìn cảnh hai cô nương cười đùa vui vẻ ở phía xa xa, cô đơn cầm chày đập lên y phục...



Vào đêm rằm trời chợt chuyển lạnh, không khí thêm phần mát mẻ, người nào đó đang nhìn trăng nhớ nhà vội khép cửa sổ leo lên giường. Cánh cửa gỗ lỏng lẻo được hắn chèn thêm một miếng gỗ mỏng cho chắc chắn, giờ này chỉ còn nghe tiếng côn trùng rả rích, và cả thêm tiếng suối thì thầm cùng tán lá rơi.



Trời lạnh cùng chăn bạc, trằn trọc khó ngủ yên... Hậu quả là sáng hôm sau hắn dậy rất sớm.



Mở cửa bước ra, cây lựu được bọc bởi một lớp sương trắng, những luống rau xanh mướt trồng ở chân tường cũng phủ một màu trắng xóa, duy chỉ có mấy gốc cúc trắng vàng mới nở hoa là trông tươi tắn.



Thì ra đã vào tiết Sương Giáng.



Giữa tiếng gió xào xạc vang lên tiếng kẽo kẹt cửa mở, Hạ Ý bước ra khỏi phòng, nhìn khung cảnh trước mắt mà run cầm cập. Đóng cửa phòng xong, Hạ Ý vừa quay đầu đã trông thấy Cảnh Thâm ngồi trên bậc thềm chống tay lên gối quan sát gì đó, nàng khe khẽ bước tới.



Trên mặt đất có một đàn kiến

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-thoi-diem-vien/2518507/chuong-18.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Tứ Thời Điềm Viện
Chương 18: Nhớ đế đô
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.