I
Bỏ lại sau lưng ngôi nhà hoa cùng thung lũng tươi xanh, một màu trắng mênh mông của băng tuyết lại mở ra trước mắt họ. Bốn người vẫn cưỡi trên sói tuyết thẳng tiến về trung tâm châu đại dương, và những thử thách mới lại đang chờ đón.
...
Lúc này, họ đang đi qua một hoang mạc tuyết, một vùng đất trống trải với những cồn cát được phủ ngập trong tuyết trắng.
Tuyết vẫn lưa thưa rơi và bầu trời xám ngắt. Hoang mạc quá đỗi rộng và cô liêu. Mọi chuyện vẫn yên lành cho đến khi một cột băng lớn đột ngột trồi lên ngay phía trước mặt họ!
ẦM!!
Con sói dừng sững lại, cặp răng nanh của nó nhe ra gầm gừ. Bốn người vẫn ngồi nguyên trên lưng con sói và cùng thận trọng quan sát cột băng vừa trồi lên từ dưới lòng đất kia. Zapihha thấy trong bụng thoáng sôi lên một linh cảm chẳng lành.
Cột băng kia có màu tím nhạt, trong suốt và lạnh buốt, cao chừng 12 mét và đường kính dưới gốc chừng một mét rưỡi, trông nó như một cái gai khổng lồ với phần đỉnh nhọn hoắt.
"Này, cái gì vậy?" Zapihha lên tiếng.
"Đó là..." Sắc mặt Ebenie đầy căng thẳng.
ẦM ẦM ẦM ẦM ẦM!!!
Khắp vùng hoang mạc tuyết rung chuyển. Và vô vàn những cột băng khổng lồ khác đang đồng loạt phá tung nền tuyết để lừng lững đâm lên cao!!
Zapihha nhìn ra xung quanh bằng ánh mắt kinh ngạc, khắp cả bốn bề đang không ngừng vươn lên những cột băng hết sức cao lớn. Và chỉ trong thoáng chốc, không gian bao quanh con sói và bốn người đã tràn ngập hàng ngàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-thien-than/2313298/quyen-02-chuong-33-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.