Tham vọng
Đó là thứ luôn tồn tại trong sâu thẳm mỗi con người
Không có giới hạn
Không có điểm dừng
Vinh quang hay hủy diệt?
***
Ầm Ầm Ầm...
Tiếng sấm rền âm ỉ trên vòm trời xám ngắt ảm đạm. Và mưa tỏa xuống, thật nhẹ nhàng.
Khu vườn tươi xanh, cây lá mướt mát. Trên một băng ghế gỗ sơn trắng, cô và anh ngồi bên nhau, tĩnh lặng hồi lâu. Cô vận một chiếc váy ngắn màu trắng, còn anh mặc bộ vest màu đen. Phía trên đầu hai người là những giỏ hoa Hương tuyết cầu thơm ngát, từng chùm hoa nở rộ tựa như những đám mây trắng bồng bềnh.
Họ vẫn ngồi lặng im bên nhau.
Trong không gian, từng giọt mưa vẫn chầm chậm tỏa bay như những hạt thủy tinh trong vắt. Từng hạt, từng hạt khẽ khàng rơi xuống rồi vỡ tan ra trên những tán lá, trên những khóm hoa, trên thảm cỏ, hay trên mặt nước.
"Anh có thể dừng kế hoạch đó lại được không, Zazh?" - Cô chợt cất lời.
"Không được, Mộc Uyên. Anh không thể dừng lại được." - Anh đáp.
* Zazh: Cha của Xương Uy. 26 tuổi (Thời điểm năm 2006). Khuôn mặt anh mang một vẻ sắt đá nghiêm nghị, một đôi mắt rất sáng và rất ít khi chớp, một vẻ đẹp khiến người đối diện cảm thấy ngộp thở.
"Vì sao...?" - Mộc Uyên hỏi, giọng cô như khẽ run rẩy.
"Vì nhân loại." - Zazh nói.
"Em không hiểu..." - Mộc Uyên lắc đầu.
Đôi mắt sáng của Zazh vẫn nhìn thẳng về phía trước, anh chậm rãi nói, một chất giọng trầm thật trầm:
"Thế giới mà chúng ta đang sống không tốt đẹp như vẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-thien-than/2313180/chuong-0-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.