"Hãy đến cùng em anh nhé
Đến cánh đồng bình minh xanh
Nơi có bồ công anh tím
Lặng thầm cất điệu vô thanh
Hãy lắng nghe khúc ca ấy
Bằng cảm xúc trái tim anh
Và hãy cười lên anh nhé
Dẫu chuyện tình ta chẳng thành..."
Hiên Hạ lẩm nhẩm một khúc hát, giọng cô nhẹ nhàng ngân lên và hòa tan vào tiếng mưa thanh khiết mùa xuân.
Cô ngước nhìn lên bầu không gian ướt đẫm và se lạnh, mái tóc nâu óng buông dài, những hạt mưa đọng đầy trên nóc chiếc ô trong suốt của cô như vô vàn viên ngọc li ti lấp lánh.
"Này em hát bài gì nghe buồn vậy, cô bé?" - Irivy nhìn sang Hiên Hạ và hỏi.
"Ah, không có gì ạ." - Hiên Hạ cười xua tay.
Hiên Hạ và Irivy đang cùng ngồi trên một khán đài trống trải của sân vận động thị trấn Minija. Mưa lâm thâm rơi rơi. Dưới sân, các cầu thủ vẫn đang hăng say tập luyện.
"Đừng có giấu chị nhé." - Irivy đưa tay cốc lên đầu Hiên Hạ một cái - "Là chuyện của em với Xuyên Sơn chứ gì? Đến bao giờ thì em mới chịu nói thẳng tình cảm của mình với anh ấy đây hả?"
"Em... Chắc là em sẽ chẳng bao giờ nói ra được đâu." - Hiên Hạ mỉm cười nói, cô hơi cúi mặt xuống.
"Sao nghe vô vọng quá vậy?" - Irivy hơi nhíu mày.
"Bởi vì em nghĩ trong tim anh ấy đã có người khác mất rồi." - Hiên Hạ mỉm cười.
"Ôi cô em ngốc ngếch của chị." - Irivy thở dài - " Em thực sự rất ngốc đấy."
"Dạ?" - Hiên Hạ nhìn Irivy.
"Em có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-thien-than/2313178/chuong-0-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.