Tuyết
Trong thế giới rộng lớn và ngập tràn tuyết ấy
Dường như...
Chỉ còn lại có hai người.
...
Huệ Nha và Xương Uy vẫn tiếp tục cuộc hành trình đầy gian chuân của mình, hành trình kiếm tìm sự sống và hi vọng. Lúc này, họ vẫn đang băng qua biển băng cùng với con sói tuyết sừng tấm Mevyh và chim phượng hoàng Navarisa.
Nhưng rồi họ gặp phải một trận bão tuyết cực mạnh, một trận bão tuyết có lẽ là khủng khiếp nhất kể từ khi họ đặt chân đến thế giới tương lai này. Cả không gian mênh mông bỗng chốc trở nên mịt mù trong những màn tuyết dày đặc ngộp thở, từng luồng gió buốt giá đến cùng cực không ngừng thốc tới như muốn thổi bay cả con sói khổng lồ lên không trung. Nó phải bấm các móng vuốt thật sâu xuống mặt băng và nhích từng bước chậm chạp.
"Cố lên, đừng dừng lại..." - Xương Uy động viên con sói.
"Phía trước có một hòn đảo." - Con mắt bạc của Huệ Nha đang sáng chói.
"May quá, tiến thẳng tới đó đi." - Xương Uy nói.
Một lúc sau, sau bao nỗ lực cuối cùng con sói đã đưa được Huệ Nha và Xương Uy vào lánh trong một hang đá trên đảo. Cái hang rất rộng và âm u như lối vào địa ngục, trần hang chi chít những khối nhũ đá nhọn hoắt như những chiếc răng nanh của ma quỷ.
Những giọt nước mắt của Navarisa hôm nay đã tạo ra được những loài hoa thật đặc biệt, đó là chúng có thể phát sáng. Nhờ thế mà cả hang động tối tăm bỗng trở nên đẹp lung linh, như thể họ đang ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-thien-than/2313174/quyen-02-chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.