I
Hãy để em là gió
Bay tới muôn phương xa
Qua núi sông, đồng cỏ
Vui đùa cùng muôn hoa
Hãy để em là nắng
Ngập tràn mặt biển xanh
Trải dài bờ cát trắng
Lung linh và êm lành
Hãy để em là mưa
Tí tách rơi trên đất
Từng giọt mềm đung đưa
Tan vào trong vạn vật
Hãy để em là tuyết
Nhẹ nhàng bay giữa trời
Mang sắc màu tinh khiết
Điểm tô cho cuộc đời.
...
"Hi hi hi... ha ha ha..."
Tiếng cười trong veo như tiếng chuông gió lanh lảnh ngân xa. Hoa Tiên đang chạy, những bước chạy đầy sảng khoái và tự do, nàng đang chạy bằng đôi chân trần trên một vùng thảo nguyên xanh ngát bao la, trên những ngọn cỏ tươi non trải dài miên man khắp bốn phía chân trời.
Mưa tuyết đang tỏa rơi xuống thảo nguyên. Hoa Tiên chợt nhón mình nhảy vọt lên không trung, nàng đang bay lên, bay lên thật cao, thật cao. Áo váy nàng phấp phới như những làn sương, suối tóc nàng ánh lên một sắc vàng lộng lẫy, nàng dang rộng hai cánh tay và thanh thoát lướt bay giữa bầu trời mênh mông ngập tràn những bông tuyết.
"Ha ha, thích quá, tuyệt quá, Ha ha ha..." - Nàng cứ bay lên cao mãi, xuyên qua những làn tuyết, xuyên qua hết những tầng mây, rồi hòa mình vào trong ánh nắng ấm áp vàng ruộm nơi cõi không gian bao la cao tít.
"Nhưng..." - Nàng bỗng thoáng trầm lại.
"Giá mà... có Huệ Nha ở đây nhỉ." - Nàng thả lỏng, và để cho cơ thể mình tự trôi đi theo những cơn gió.
"Này, tớ biết tìm cậu ở đâu đây hả Huệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-thien-than/2313155/quyen-02-chuong-13-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.