Lúc giọng nói củaLăng Khả Nhi lạnh lùng mà cao quý “Ha ha” truyền vào trong tai, cơ thểMạnh Bạch run lên, lại muốn ôm chân cô mà khóc lớn, Mạnh Đại Bạch vôcùng uất ức: cậu cảm thấy cuộc sống của mình bị đảo lộn, không phải nóibị tổng giám đốc bắt đi sao? Cái này không giống nhưu trong kịch bản, có quan hệ gì với cậu chứ, người đẹp trai không có tội, lại nói......
[Phong thủy luân chuyển, không ai là mãi mãi hèn! Lãnh Dạ Thương, còncó những người đã từng bắt nặt cậu, các người cứ chờ đó, các người nhấtđịnh sẽ hối hận!
Trong phòng giam lạnh lẽo ẩm ướt này, mấyngày nay đã trải qua vô số thay đổi Mạnh Bạch nắm chặt tay thành nắmđấm, âm thầm quyết tâm, ánh mắt luôn hèn yếu cũng trở nên lạnh lẽo kiênđịnh. Cậu cảm giác mình sáng bừng lên......]
Dĩ nhiên điều này không thể. YY xuống là được, mà trên thực tế......
Nơi này tốt hơn nhiều so với trong tưởng tượng.
Mạnh Bạch sụt sịt mũi, đi tới lôi kéo một người đàn ông đang đánh bài: “Người anh em, tôi hỏi anh một chuyện.”
“Cái gì?” Đối phương không rảnh để ý tới cậu, đưa tay chuẩn bị đánh con xì bích, sau đó kịp thời ném ánh mắt hoài nghi về phía cậu: “Không phải là muốn chạy trốn chứ?”
“Đừng!” Mạnh Bạch vội vàng ngăn lại, đi tới nói thầm vào tai người đàn ông: “Đánh bốn đi, bài tên nhóc kia không lớn.”
Hoài nghi liếc mắt nhìn cậu một cái, đối phương rút bốn ra đánh, quảnhiên, mặc dù người kia còn nhiều bài nhưng bài lại không lớn, vừa mớiđánh xuống, trong nháy mắt nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-the-khong-dung-nam-xuong-ngu-lai/19992/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.