Lúc Mạnh Bạch cùng Lăng Khả Nhi ngọt ngào, bên này Lãnh Diệc Thần xuất hiện nguy cơ rất lớn.
Buổi trưa, một cô gái dẫn một đám người khí thế hung hăng đi tới nhà họ Lãnh, mà cô gái dẫn đầu chính là Vương Nhã Nhất biến mất đã lâu, lúc này trên mặt cô tràn đầy phẫn nộ. Ông quản gia thấy là Vương Nhã Nhất, vì vậy cũng không phòng bị mở cửa.
“Lãnh Diệc Thần đâu?” Vừa vào cửa Vương Nhã Nhất đã đỏ mắt, tức giận hỏi.
Ông quản gia thấy khí thế có chút không đúng, vì vậy im lặng không nói câu gì, lúc này một con dao kề lên cổ ông.
Cơ thể ông quản gia khẽ run rẩy, giọng nói gọn gàng linh hoạt “Ở trên lầu, ngủ.” Thật xin lỗi cậu chủ, vì cái mạng nhỏ này......phải để cậu uất ức rồi.
Vương Nhã Nhất dẫn một đoàn người xông tới, một cước đạp cửa phòng Lãnh Diệc Thần. Lúc này Lãnh Diệc Thần ngủ thật ngon, cậu lập tức bị âm thanh không lồ này làm cho thức tỉnh, dụi dụi hai mắt, ý thức vẫn chưa hoàn toàn tỉnh táo “Ai vậy?” Sao lại không biết gõ cửa, thật là không có lễ phép.
“Là chị.” Ánh mắt Vương Nhã Nhất nhìn Lãnh Diệc Thần tràn đầy ý hận.
Lãnh Diệc Thần thấy đám người kia liền hoàn toàn tỉnh táo, khó tránh khỏi bị giật mình, hoảng sợ nhìn bọn họ “Chị Nhã Nhất, mọi người muốn làm gì?”
Vương Nhã Nhất lạnh lẽo cười một tiếng “Tên nhóc cậu, tôi phòng ngày phòng đêm, phòng người khác cướp đi, một người với cơ thể yếu ớt như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-the-khong-dung-nam-xuong-ngu-lai/1996784/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.