“Nhưng đường nhỏ có người xấu.” Giọng cô gái bất đắc dĩ.
Kỳ quái, sao giọng cô gái này lại có chút quen thuộc, giống như là......
Lúc Lãnh Diệc Thần còn đang ngây ngẩn, một cô gái thanh tú đẩy chiếc xe nhỏ đi tới bên này.
Hai người bọn họ nhìn nhau, không khí trở nên im lặng.
“Khả.......” Lãnh Diệc Thần cảm thấy giọng nói không phải là của mình, động tác cứng ngắc, ánh mắt nhìn chằm chằm cô gái mặc bộ đồ màu xanh lục.
Không không không, nhất định là nhìn nhầm rồi, sao Khả Nhi có thể ở đây? Còn có......
Trong chiếc xe kia......Thật sự là một đứa trẻ sao?
Thật sự đứa trẻ biết nói chuyện sao?
Kiến thức tôi không nhiều nên đừng gạt tôi!
“A......”
Tiếng thét chói tai đột nhiên vang lên, lúc Lãnh Diệc Thần không biết nói gì, chuyện không thể tưởng tượng nổi xảy ra, đứa trẻ đó nhảy xuống khỏi chiếc xe, cái chân béo múp của câu giống như ngọn lửa đá về phía giữa hai chân cậu.
Đứa trẻ cười nói: “Quyền cước ác ma......”
Phù phù......
Ngay giữa mục tiêu, Lãnh Diệc Thần bị vùi dập giữa chợ.
Đoán chừng đứa trẻ này là ác mộng của đời cậu.....
“Mẹ, con giúp mẹ đánh lưu manh, mẹ đừng sợ.” Hải Cách Lực Sĩ nằm trên mặt đất, làm bộ dáng lấy lòng Lăng Khả Nhi.
Lăng Khả Nhi nhin người ngã xuống mặt đất lại nhìn khuôn mặt ngây thơ của Hải Cách Lực Sĩ, cô chậm rãi đi tới, lúc nhìn gò má của người đó Lăng Khả Nhi sợ ngây người, cơ thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-the-khong-dung-nam-xuong-ngu-lai/1996782/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.