2 mẹ con ôm nhau ,ríu ra ríu rít hỏi than không ngừng ,còn ông Uyên nhìn 2 mẹ con như vậy ,ông nở nụ cười thỏa mãn
“Tuyết nhi con về rồi,mẹ nhớ con lắm, không có con ở đây khiến mẹ buồn mốc meo a,em trai con cũng buồn vì không có con chơi đùa cùng nó đấy”
Mẹ Uyên ôm con mình nghẹn ngào .
Đôi mắt tím than của cô cũng long lanh nước như sắp rơi ôm bà dỗ dành
“mẹ ơi, hì hì..con xin lỗi vì khiến mọi người buồn luôn chờ đợi con lâu như vậy,bây giờ mẹ yên tâm,
con đã hoàn thành những gì con làm nay con đã trở về từ giờ con sẽ ở bên mọi người,con sẽ không đi đâu hết đến lúc con hảo hảo hiếu thảo với ba mẹ cả em trai con nữa “
Mẹ Uyên ngưng khóc nghẹn ngào,bật cười nhéo mũi sủng nịch cưng chiều nhìn con gái lại nhìn bớt hoa mạn đà la tím ,bà mỉn cười
“nhóc con ,con đấy càng lớn con càng xinh đẹp lại dẻo miệng biết ăn nói nữa. “
“hì hì..con là ai chứ ..ai nga~ con là con gái của ba mẹ ,do gen ba mẹ xinh đẹp mới sinh ra đứa con xinh đẹp là điều đương nhiên chứ “
Cô hếch mũi kiêu ngạo nói.
Câu nói này của cô khiến cho ba mẹ Uyên bật cười ha hả.
Bỗng tiếng non nớt sắp trưởng thành xen vào ,giọng nói rất ư là bất mãn nhưng vui vẻ
“Chị ~ chị bây giờ về rồi sao, đã về không báo cho em mà chỉ ôm ba mẹ ,còn em thì bỏ xác rồi sao..hừ”
Cô xoay người nhìn em trai cô dường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-than-dung-chay-em-la-cua-bon-anh/181347/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.