“ Ta đếch sợ! Tướng quân mới chính làm người có thể bắt ta ngậm miệng. Bọn hoàng thất tráo trở. Chúng ta đổ máu nơi chiến trường đổi lại là cái gì? Tướng quân bị vu oan vô lý như vậy, chẳng lẽ ngươi nghĩ là ngẫu nhiên. Đó là âm mưu hết đấy, ngươi biết không?” 
Người thứ 3 im lặng từ lúc bước vào đến giờ mới bắt đầu lên tiếng 
“ Câm miệng hết cho ta.” Ánh mắt hắn sắc nhọn, hẹp dài có vẻ là thủ lĩnh của hai người còn lại, rất có phong thái của một chủ soái. Hắn ung dung bỏ miếng bánh vào miệng rồi lại trầm lặng nhìn về phía cô. Dường như hắn phát giác có một người vẫn ngồi yên không nhúc nhích một chút nào từ lúc bọn hắn bước vào đến giờ. Chính điều này đã kích thích sự chú ý của hắn trên người cô. 
Một thiếu nữ dung mạo như hoa, xinh xắn nhỏ bé, có làn da trắng như một đóa hoa ban hoang dại vừa thanh lịch tĩnh mịch như hoa quỳnh của đêm vắng. 
Với bản lĩnh của một kẻ đã chinh chiến trận mạc nhiều năm, phó soái của Đông A hạng vạn quân binh, từng nét mặt, từng tâm ý nào đối diện với hắn cũng không thể thoát khỏi con mắt tinh anh của hắn được, hắn nheo nheo mắt, đưa ly trà lên miệng thầm đánh giá người thiếu nữ trước mắt. 
Nàng xinh đẹp, tóc dài thắt bím quấn xung quanh đầu, một kiểu tóc của các thiếu nữ trong nhân gian hay búi, dáng vẻ đạo mạo thoát tục không hề giống kẻ phàm phu tục tử hay man di 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-than-diu-dang/2731084/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.