Võ Đông Nhiên rất muốn nôn, từng cơn hồng thủy đang cuộn trào trong bụng cô muốn ào lên cổ họng tống sạch tất cả mọi thứ ra ngoài.
Nhưng lúc này, cô không thể ngồi yên nhìn hắn chết được. Ít nhất cô cũng sẽ cứu lại mạng hắn một lần này để trả ơn của lần lũ quét này, về sau không ai nợ ai ngoài món nợ máu kia.
Tay nải có dược liệu, có quần áo sạch đã được Trương Duật hong khô bên bếp lửa. Lúc căn nhà sắp bị cuốn trôi, cô chỉ kịp đem theo những thứ cần thiết nhất trong thời gian ngắn nhất.
Nhóm lại bếp lửa sắp dụi tắt, rút con dao luôn bên thắt lưng mình ra, cô bắt đầu công việc của mình. Hơ nóng dao trên ngọn lửa, rồi từng chút từng chút lấy sạch tất cả thịt thối rữa trên người Trương Duật.
Hắn bị thương rất nhiều nơi, trước đây cô chỉ nhìn thấy một số vị trí phía bên ngoài y phục, không ngờ bên trong lại nhiều vô số vết thương lâu ngày. Có ba lỗ tròn trên lưng có vẻ là bị tên bắn, còn lại là trường đao mũi mác loại to bản tạo ra vết rách dài và sâu trên vùng vai và bụng. Tất cả đều chảy dịch máu mủ hôi thối và nhiễm trùng rất nặng, có lẽ vết thương tiếp xúc với nước lũ dơ bẩn nên càng làm cho tình trạng thêm tồi tệ hơn.
Mỗi một vết dao của cô ấn xuống là một lần hắn co người lên, nhưng mặt lại không hề biến sắc, thậm chí một cái chau mày cũng không có. Thân thể vẫn cảm nhận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-than-diu-dang/2731060/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.