Âm thanh của gậy trúc đánh xuống dưới nền tuyết trắng kéo cô trở về thực tại trước mắt. Đối diện cô không phải là anh Cả anh tuấn siêu phàm nữa mà là kẻ thù. Hắn làm cô nhớ đến bóng dáng của Võ Thừa Khúc năm nào, vô cùng mạnh mẽ và tràn đầy nhiệt huyết với non sông. Ấy thế mà vì mối họa từ trên trời rơi xuống, lại phải chịu kết cục như vậy. 
Trương Duật đang múa một bài quyền với một thanh trúc dài cực kỳ dẻo dai, từng cú đập mạnh mẽ nã xuống nền đất, cả thân thể linh hoạt uyển chuyển vừa dứt khoác vừa tiệt tình. Không hiểu kẻ nào xấu số nếu hứng chịu một gậy đập xuống ấy. Nghĩ thôi cô cũng không dám nghĩ. 
Khuôn mặt của hắn ướt đẫm mồ hôi, tuôn từng giọt chảy xuống quai hàm, để lại những giọt nước treo lơ lửng bên dưới khung xương góc cạnh nam tính, rồi “tách!” chúng thi nhau rơi xuống nhanh chóng tan biến trong lớp tuyết mỏng dưới sân. 
Không khí vào tiết Đại hàn lạnh giá vô cùng, sương muối trải khắp nơi, nhưng dường như xung quanh hắn lại là nguồn khí nóng bao bọc. Nóng đến nỗi lan truyền đến gò má của Võ Đông Nhiên lúc nào cô cũng không hay. 
Thân thể của Trương Duật đang trong giai đoạn hồi phục khá tốt, hắn đã ăn uống được nhiều hơn so với trước kia, ngày hai bữa đều đặn. Dường như đã có da có thịt hơn những đầu cô gặp hắn. 
Khi nhớ lại những ngày đầu gặp nhau, cô cảm thấy mình thật sự dũng cảm, cô tự khâm phục chính 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-than-diu-dang/2731015/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.