Bọn chúng ngước mắt lên nhìn phía phát ra giọng nói vừa rồi, nhất thời lặng người trong một khoảnh khắc, rồi đồng loạt cả ba cùng phá lên cười ngoặt nghẽo. Âm điệu mang đầy sự chế giễu và khinh thường.
Đối diện với bọn chúng là một nam nhân cao lớn, khuôn mặt anh tuấn đậm khí chất oai hùng cường bạo. Đuôi mắt nheo lại tạo thành một đường hẹp dài rất bất cần, thái độ như chả xem ai vào mắt. Thần thái không nóng không lạnh, không nhìn ra là hắn đang có suy nghĩ gì trong đầu.
Nhưng đối nghịch với khuôn mặt và khí thế bất phàm trong ánh mắt ấy thì... toàn thân thể của kẻ trước mắt thật khó coi. Hắn gầy lộ xương vùng ngực, cả thân thể cao lớn liêu xiêu trong gió tuyết, tựa hồ như sẽ bị gió thổi bay đi bất cứ lúc nào. Hắn ăn mặc phong phanh, trên áo và khóe miệng còn có dính máu.
Cùng là phái mạnh, bọn chúng vừa nhìn là biết kẻ trước mặt có bao phần tinh lực, thân thể suy yếu và chật vật như thế nào.
“ Kẻ ăn mày này! Ngươi ở đâu hiện ra vậy. Muốn giành người với chúng ta sao?”
“ Nhìn cái xác biết đi vậy, ngươi lấy cái gì ra để tranh giành với chúng ta.”
“ Nể tình ngươi là một con ma bệnh sắp chết, bọn ta tha cho. Cút nhanh!”
Ba bọn chúng mỗi kẻ một câu mang đầy tính công kích và sỉ nhục hắn.
Trương Duật nhìn về thân ảnh đang nằm rạp dưới nền tuyết lạnh giá, hai tay bất giác nắm chặt. Đôi mắt chuyển
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-than-diu-dang/2731008/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.