Lúc chị Tang liếc mắt đưa tình nhìn hắn, không phải cô không biết trong ánh mắt ấy có mấy phần ám muội, mấy phần gợi tình, cảm giác này khó chịu đến mức cô chỉ có thể gắng gượng cười nói bâng quơ để cho qua mọi hỗn loạn trong lòng.
Lúc Trương Duật lôi cô đi, cô vừa giận vừa thấy thoải mái, chỉ muốn hắn có thể lôi cô đi nhanh một chút nữa.
Không nghĩ thêm, Võ Đông Nhiên dứt khoát phủ tấm áo lên thân thể hắn, cẩn thận chèn ra hai bờ vai, phủ kín từ cổ xuống nửa thân dưới.
Hắn rất cao, đôi chân dài lực lưỡng cứ thể lộ hẳn ra ngoài. Đành vậy, cô lẳng lặng đứng lên rảo bước trở về giường của mình.
Nhưng chưa kịp bước thêm một bước thì cánh tay bỗng nhiên bị một lực đạo mạnh mẽ kéo lấy, bao phủ toàn bộ bàn tay nhỏ bé của cô.
Võ Đông Nhiên kinh ngạc quay lại, thấy Trương Duật đã mở mắt tự khi nào, hắn cười thành một đường rất nhẹ trên môi, vòm mắt phượng cong cong nhìn thẳng vào khuôn mặt đang đỏ lựng lên vì bối rối của cô.
Không nói một lời, hắn kéo cô ngã xuống, cứ thế một tay đỡ sau lưng, một tay vòng qua vùng bụng kéo sát toàn thân thể cô lọt thỏm trong lòng hắn.
Võ Đông Nhiên bàng hoàng há miệng không nói nên lời, theo bản năng bám chặt lấy cánh tay hắn, rồi lại nhanh chóng giằng mạnh cố đẩy ra.
“ Ngươi buông ra... làm gì vậy?” Cô thở hổn hển.
Đôi đồng tử của hắn thu tất cả cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-than-diu-dang/2730993/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.