Trương Duật quỳ xuống nền đất, hai tay bóp chặt bả vai nhỏ của cô ép cô ngồi thẳng dậy, sau đó một tay nắn cằm cô hướng đôi mắt đẫm lệ nhìn thẳng vào mình. 
“ Nàng, tại sao lại có thể nói ra những lời ác độc như vậy?” 
Cô bỗng nhận ra trong mắt hắn có một sự giằng xé đau đớn kịch liệt mà không thể hiểu lý do tại sao. 
Hắn gần như nép sát vào cô mà gầm lên 
“ Ai cho phép nàng tự quyết định rời khỏi ta?” 
Cô càng hoảng loạn không biết mình đã sai ở chỗ nào, chẳng phải vị trí của cô lúc này cực kỳ chướng mắt hắn hay sao? Hắn còn ra vẻ không nỡ như vậy rốt cục là có ý gì? 
Hắn nhắm mắt lại, đôi môi tái nhợt 
“ Nàng nghĩ muốn lên giường của ta là dễ lắm sao, muốn nằm dưới thân của A Duật này rồi ra điều kiện sao? Nàng xem ta là gì?” 
Hắn nắm vung quyền thành đấm rồi nện xuống mặt đất, máu tươi túa ra đầy năm khớp ngón tay. 
“ Nàng nghĩ với một nam nhân, nếu ta muốn thể xác này liệu có cần chờ đến ngày hôm nay không?” 
“ Võ Đông Nhiên nàng giỏi lắm, nàng gan to tày trời, dám tính kế với ta!” 
Hắn nổi giận đùng đùng như cuồng phong bão tố, trong ánh mắt hung ác dường như muốn bóp nát cô ngay lập tức, để hòa chung thân xác cùng tâm hồn cô vào con người của hắn vậy. 
Tay thêm lực bóp cằm cô thêm mạnh, xen lẫn mấy phần uất hận. 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-than-diu-dang/2722419/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.