🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Một lát sau khi Mộc Chân đã đi khỏi, thì có tiếng ho khan ở phía bên trong lều truyền ra. Thanh Cao đại nhân vội vàng chạy vào xem tình hình.



“Tướng quân, ngài thấy sao rồi! Có phải vừa rồi ta to tiếng làm ngài tỉnh giấc chăng?”



Vị tướng quân ấy miệng nhả ra một ngụm máu, rồi lấy cốc nước bên cạnh uống cạn, ánh mắt vẫn sắc lạnh nhưng không giấu được sự mỏi mệt vì lao lực quá độ, lẫn một chút gì đó hiu quạnh cô đơn.



Hắn để thân trần, mặc độc một chiếc quần trung y tối màu, từ bả vai đến bụng đều quấn băng trắng thấm đẫm máu tươi, trong mỗi một vết thương là cảm giác bị dòi bọ gặm nhấm châm chít đến tận cùng của nỗi đau đớn.



Hắn chống một tay lên đùi, một tay cầm trụ trường kỷ để giữ vững thân thể.



Cả khuôn mặt không một chút huyết sắc, đôi môi tái nhợt cứ như một là một xác chết vừa được vớt từ đáy sông lên.



“ Tướng quân, ngài nằm xuống đi. Có gì thì ngày mai hẵn tiếp tục được không? Tình hình của ngài khá tệ, ta thật lòng cảm thấy hổ thẹn vì không thể chữa trị được cho ngài. Ta là lần đầu tiên gặp loại độc kỳ lạ như thế này, tài mọn chỉ có thể làm mọi thứ trong khả năng mà thôi.”



Lúc này hắn mới mở miệng, đầu gục xuống thái độ như chấp nhận hiện thực tàn khốc của bản thân



“ Không sao, ta đã chịu đựng hơn năm năm rồi. Sớm đã quen với loại tra tấn này! Cái này đã

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-than-diu-dang/2721964/chuong-120.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.