Trương Duật lệnh cho Bạch Vân truyền tin đến doanh trại ở Chương Dương lệnh cho Lão Nhị (Lý Bích) quay về Kỳ Cấp.
Lão Nhị nhận được thư, lòng bỗng hoang mang, đầu óc mơ hồ không hiểu Trương Duật lại có chuyện gì, chỉ mong đừng lặp lại sự kiện năm năm trước. Y thật sự không muốn quay về tình cảnh ấy nữa.
Nghĩ lại vẫn cảm thấy thật đáng sợ!
Ngay lập tức Lão Nhị Lý Bích cưỡi ngựa ngay trong đêm chạy đi, lòng chỉ mong là về họp bàn việc công chứ đừng là việc tư. Y không kham nổi bất cứ đả kích nào nữa.
Cửa lều chính mở ra, mang theo gió bụi đường xa ùa vào.
Trương Duật đang đứng chăm chú nhìn vào bàn địa đồ trước mắt, dường như không thật sự tập trung.
Không thấy có ai, Lão Nhị mới thở ra một hơi không hành lễ câu nệ như mọi khi
“ Duật! ta về rồi, Có chuyện gì vậy!”
Trương Duật ngẩng lên thấy Lão Nhị mới ngưng lại tâm trạng suy tư vừa rồi.
“ Về là tốt. Ta có chuyện muốn bàn!”
Lão Nhị cầm quả táo trên bàn cắn một miếng, ánh mắt mông lung mờ mịt nhìn hắn, không hiểu là do đi đường xa mệt mỏi hay là đối diện với cái không khí áp bức trước mặt, hắn thấy táo có vị là lạ, không ngọt.
“ Việc quân đã có kỵ binh báo, tại sao phải đích thân gọi ta về?”
Lúc này Trương Duật mới bần thần nhìn y, mặt mày giãn ra, mắt lộ ý cười, dường như đang rất khắc chế tâm trạng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-than-diu-dang/2721939/chuong-133.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.