Bịch! Âm thanh nặng nề vang lên. Trương Duật chớp ngay thời cơ muốn triệt hạ chủ tướng Đại Nguyên để kết thúc thế trận càng sớm càng tốt, ngay lúc hắn định lao xuống ngựa cầm dao trực chiến đấu thì...
Đúng lúc này, ánh mắt hắn quét đến một thân ảnh phía xa xa.
Võ Đông Nhiên đang kéo một binh sĩ bị thương nặng đã bất tỉnh, lúc cách vị trí an toàn chỉ còn mấy chục bước, bất ngờ cô bị một kỵ binh Mông Cổ cầm dây thừng thắt vòng xoay vun vút trên không rồi ném đến đầu cô.
Dây thừng rơi xuống cổ nhanh chóng xiết chặt, khiến Võ Đông Nhiên nhất thời mất kiểm soát, toàn thân ngã xuống đất rồi bị ngựa kéo đi trong tầm mắt Trương Duật. Cát bụi mù mịt tỏ ra xung quanh, cô bị kéo đến đâu bụi mù vây đến đó.
Bị chiến mã kéo với tốc độ nhanh kinh hồn, chính là một bước đặt chân đến Qủy Môn Quan.
Trương Duật kinh hãi gầm lên “Lý Bích! Cứu người!”
Âm thanh từ cổ họng hắn trầm đục, đặc sệt như vừa nhún từ một vũng máu đông lên, ánh mắt nhìn về phía Lý Bích đang chiến đấu ở vị trí cách Võ Đông Nhiên không xa. Thời khắc ấy, cơ thể của hắn như trầm mình dưới hồ nước sâu, lạnh buốt, đến hít thở cũng không được.
Hắn không biết Lý Bích có nghe hay không, nhưng tình huống này rõ ràng bản thân hắn không thể đến kịp.
Từ xa, một khẩu thần công đã lên thuốc pháo, phía bên địch đã bắt đầu châm lửa khai hỏa đến chính vị trí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-than-diu-dang/2721910/chuong-148.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.