Người đến chính là Đao “sẹo”.
“Có chuyện gì?”, Triệu Ngôn cảm thấy lòng nặng trĩu.
Đao “sẹo” kể lại sơ lược chuyện đã xảy ra, sau đó căm hận nói: “Cậu Triệu, tên khốn kia đòi chúng tôi một khoản tiền, khoản tiền này cậu phải bù lại cho tôi”.
Triệu Ngôn không ngờ Lưu Phong lại giỏi đánh đấm như vậy.
Hắn vô thức nhìn xuống cẳng chân còn đang quấn băng gạc của mình.
Ở tiệc đính hôn, tên Lưu Phong kia đấm vào chân mình một đấm, khiến xương chân vỡ nát.
Nếu không phải chân chưa lành, Triệu Ngôn đã đích thân đi đối phó với Lưu Phong từ lâu rồi.
Bây giờ nghe Đao “sẹo” kể thì lại cảm thấy có chút may mắn.
“Bao nhiêu tiền?”, Triệu Ngôn hỏi.
“Một chân năm mươi nghìn tệ, tôi không nói dối, cậu Triệu, tám người chúng tôi cậu cho tôi một triệu một trăm năm mươi nghìn tệ là được”, Đao “sẹo” lấy điện thoại ra, mở máy tính tính toán một lúc, sau đó ngẩng đầu lên nói.
Triệu Ngôn sửng sốt, nhíu mày nói: “Anh Đao, dù anh làm việc cho tôi, nhưng một chân năm mươi nghìn tệ thì tám người cũng chỉ tám trăm nghìn tệ, sao anh lại đòi một triệu một trăm năm mươi nghìn?”.
Đao “sẹo” nghiêm túc đáp: “Không phải đàn ông ai cũng có ba chân hay sao?”.
“…”.
Triệu Ngôn chống cằm, suy nghĩ một lúc mới hiểu ra.
Con mẹ nó, lúc này rồi còn đùa giỡn đen tối như vậy.
Quan trọng là mình còn không thể phản bác.
Hắn không muốn đắc tội với Đao “sẹo”.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-than-dao-hoa/3393014/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.