Nhìn dãy số đó, Diệp Đan Quỳnh cảm thấy đầu óc trống rỗng, đếm kỹ thì tròn một tỷ.
Cô phấn đấu nhiều năm, tất cả tài sản của tập đoàn Đan Quỳnh cộng lại cũng chỉ một tỷ, vốn lưu động chưa bao giờ vượt quá một tỷ.
Vậy mà số dư tài khoản của người này đã có một tỷ?
“Anh là tỷ phú thật sao?”.
Diệp Đan Quỳnh hít sâu một hơi, cố gắng giữ bình tĩnh.
“Sao, có phải cảm giác chói mù con mắt của cô rồi không?”.
Lưu Phong cũng không ngờ những năm qua mình lại kiếm được nhiều tiền ở Long Nha như vậy.
Hơn nữa, theo cách nói của giám đốc ngân hàng thì trên toàn quốc cũng chỉ có mười tài khoản như mình mà thôi.
Tất cả đều là thẻ hắc kim, vẻ ngoài tôn quý.
Xem ra đây là lão già Long Nha cố ý làm cho mình.
Xem như ông ta cũng có lương tâm.
Lưu Phong cất điện thoại đi, bí ẩn nói: “Dù tôi có tiền nhưng tôi là người khiêm tốn, hi vọng cô đừng nói với người khác”.
“Hiểu, hiểu”, Diệp Đan Quỳnh lập tức nhếch khóe miệng: “Chị anh cũng không biết phải không?”.
Lưu Phong lắc đầu.
Hai mắt Diệp Đan Quỳnh phát sáng, giọng nói dịu dàng: “Lưu Phong, tôi hiểu lầm anh rồi. Anh giúp tôi vay ba trăm triệu, còn giúp tôi nhiều việc như vậy, để báo đáp anh, chúng ta đi làm giấy đăng ký kết hôn đi”.
“Quả nhiên cô nhắm vào thân thể của tôi”.
Thấy Diệp Đan Quỳnh vươn tay tới, Lưu Phong vội vàng lùi về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-than-dao-hoa/3393013/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.