"Có tiền đồ!", Lưu Phong tán thưởng cậu bảo vệ kia: "Cậu tên là gì?".
"Trần Binh!".
"Được, Trần Binh, bắt đầu từ bây giờ, cậu chính là đội trưởng đội bảo vệ".
Trần Binh tỏ vẻ ngại ngùng: "Anh, em vốn là đội trưởng đội bảo vệ mà".
Ặc, sơ suất rồi.
Lưu Phong mặt không đổi sắc: "Đội trưởng đội bảo vệ do tôi bổ nhiệm phải khác chứ! Hừ, bắt đầu từ tháng sau, lương của cậu tăng ba nghìn tệ".
"Cảm ơn anh!", Trần Binh lập tức trở nên hăng hái.
Diệp Đan Quỳnh không nhịn được nói: "Lưu Phong, tôi mới là tổng giám đốc..."
"Đứng sang một bên, ở đây không có việc của cô", Lưu Phong nói đầy nghiêm túc.
"???".
Trong đầu Diệp Đan Quỳnh đầy dấu chấm hỏi.
Tôi mới là tổng giám đốc mà anh đuổi tôi sang một bên?
Lý nào lại vậy?
Diệp Đan Quỳnh vốn định nổi cáu, nhưng Lưu Phong không cho cô cơ hội, mà lập tức phân phó: "Được rồi, đội trưởng đội bảo vệ mới nhậm chức Trần Binh, để ý cho tôi, lôi kẻ vừa nãy la lối hung hăng nhất ra đây!".
Sao anh phải thêm cụm đội trưởng đội bảo vệ mới nhậm chức làm gì?
Diệp Đan Quỳnh cứ cảm thấy tên này cố ý nhằm vào mình, nhưng lại không có chứng cứ.
Trần Binh lập tức dẫn theo các bảo vệ, lôi những lãnh đạo cấp cao vừa nãy la lối hung hăng nhất ra.
Chứng kiến cảnh này, Diệp Đan Quỳnh liền nuốt những lời định nói xuống.
Đám bảo vệ thấy cô là một cô gái yếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-than-dao-hoa/3393010/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.