Đào Anh Bác kéo cái ghế đẩu sang, kính cẩn nghiêng mình với Lục Húc. 
Bốn con quỷ đứng cạnh nhau, tay chân luống cuống, lo sợ bất an. 
Không phải chưa từng gặp người của Bộ Tử thần, những lúc ấy nhóm bọn họ chưa có chuyện gì lạ nên chỉ đăng ký tin tức rồi thôi. 
Mà bây giờ lại bị ngài ấy bắt được chuyện xấu bọn họ đang làm, lại còn đi bày trò hù dọa một Tử thần nữa chứ, ai mà biết ngài ấy có tính sổ rồi thanh lý môn hộ bọn họ luôn hay không đây. 
Lục Húc ngồi trên ghế, cầm di động tra xét thông tin của bọn họ. 
Bốn người đều là quỷ có chấp niệm, đã ở dương gian quá lâu rồi, khó thể đầu thai. Nếu có thể thành công đưa bốn người về thì điểm tích góp được chuyến này hơi bị cao đấy. 
Nghĩ đến đây, Lục Húc thấy sướng kinh đi được, ánh mắt nhìn về phía bọn họ cũng nhiệt tình hẳn: "Có cần tôi tự giới thiệu hay không?" 
F4 lập tức xua tay: "Không cần ạ, ai cũng biết ngài hết trơn." 
"Vậy thì tốt. Tôi thấy thời gian ở dương gian của các cậu lâu quá rồi, có muốn lên đường hay chưa?" 
Lục Húc vừa gội đầu xong, mái tóc hơi xoăn rũ xuống, phối cùng bộ đồ xanh trắng sạch sẽ, thanh thóat đẹp trai, nhìn cứ như em trai nhà hàng xóm. 
Khác với Tử thần đóng sơ mi quần tây, mang giày da chưng diện các thứ, tính tình thì lạnh lùng của Bộ Tử thần Tây Nam, hiển nhiên Lục Húc dễ chiếm tín nhiệm 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-than-dai-nhan-ra-mat-vi-tri-center-roi/2503467/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.