Quý Tu Niên tự nhận trí nhớ của y không tệ lắm, tuy đôi khi chỉ gặp nhau có một lần duy nhất nhưng y vẫn có thể nhớ sương sương người đó tròn méo ra sao luôn!
Vậy mà năm người đứng trước mặt y, trừ bé Fanboy ra thì đứa nào cũng lạ hoắc, cho nên không khỏi buột miệng hỏi thăm một chút.
Chỉ là câu hỏi này của y lại làm cho 4 đứa kia sợ khiếp!
"Mấy anh trai ơi, ổng đang hỏi thăm tụi mình hở?!"
"Hình...hình như là.."
"Clm hình cái gì mà hình, y có thể nhìn thấy chúng ta đó, trời ơi cú tuiiiiiii!!!!!"
...
Quý Tu Niên vốn dĩ cảm thấy mấy người này chỗ nào cũng kỳ lạ. Hiện tại y cảm nhận được bọn họ thật sự không đúng lắm!
'Y có thể nhìn thấy chúng ta' là cái quỷ gì?
Bốn đứa, đứa nào cũng to cao, đứng thù lù trước mặt thế kia, nếu không nhìn thấy chứng tỏ người đó bị lé 100%.
Mà khoan...
Quý Tu Niên lia mắt nhìn lại nhóm F4, thấy hình như có gì đó hơi sai sai thì phải.
Đông Thành mấy nay nóng kinh khủng, rất nhiều thực tập sinh muốn cởi trần luôn để giảm nóng. Thế nhưng bốn đứa này mặc toàn quần áo dài tay, nhìn cũng thấy nóng giùm luôn huống chi là người mặc. Vậy mà bọn họ chẳng đổ một tí mồ hôi nào.
Lia mắt nhìn xuống, trên mặt đất chỉ chiếu đúng một cái bóng cao gầy của Lục Húc. Bốn đôi chân không chạm đất và không có thêm một 'cái bóng người' nào cả!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-than-dai-nhan-ra-mat-vi-tri-center-roi/2503463/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.