"Ngươi muốn làm gì bản cung?"
Tuyên Thành chỉ thấy Thư Điện Hợp một tay nắm tay nàng, sau đó lại đứng lên, trong đầu nàng lúc này đều là sự nghi hoặc.
Một.
Thư Điện Hợp im lặng duỗi một ngón tay ra. Tuyên Thành ngồi ngay thẳng đó, cho rằng nàng muốn làm gì mình, cả người nàng đều rơi vào trạng thái phòng ngự. Kết quả trong sân vẫn yên tĩnh, không có chuyện gì phát sinh cả.
Hai.
Vẫn yên lặng như cũ, không có chuyện gì nguy hiểm như trong tưởng tượng của nàng. Thư Điện Hợp vẫn đứng yên ở vị trí ban đầu, lúc này nàng đã hơi thả lỏng một chút, cũng chờ đợi xem chuyện gì sẽ xảy ra.
Ba.
Thư Điện Hợp dựng thẳng ba ngón tay lên, nhưng cũng không có gì thay đổi.
Hừ! Tuyên Thành cho rằng Thư Điện Hợp đang hù dọa bản thân, tức giận từ trên ghế đứng lên, nhưng khi vừa muốn nói chuyện, liền bị Thư Điện Hợp giành trước: "Cũng..." Vừa dứt lời, trước mắt Tuyên Thành đã tối sầm lại, trực tiếp hôn mê bất tỉnh.
Hai tay Thư Điện Hợp đỡ được nàng, sau đó liền đưa ánh mắt dò hỏi với phía Phùng Hoán Lâm: "Sư phụ?"
Phùng Hoán Lâm hài lòng gật đầu, trên mặt vẫn giữ nguyên nụ cười, tạo ra cảm giác hắn đã chọn đúng người nối nghiệp của bản thân. Lư hương bên cạnh vẫn bốc lên khói xanh như mây lại như nước.
Lúc Tuyên Thành tỉnh lại đã nhìn thấy hai người trước mặt, nàng vẫn ở vị trí trước khi té xĩu, khi muốn đứng dậy, cảm giác đau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-tan-hoan/2882775/quyen-1-chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.