Mọi thứ xung quanhcũng dường như ngừng lại, trong nháy mắt nhịp tim của Đông Phương ThiểuTư gần như dừng lại, máu như suối không ngừng trào ra từ trong ngực SởThanh Linh, nhiễm đỏ phần y phục trước ngực của Sở Thanh Linh.
“Không!! Thanh Linh.” Đông Phương Thiểu Tư tuyệt vọng gầm thét, trong đầu rốimột nùi. Trước mắt chỉ có Sở Thanh Linh đang từ từ nhắm mắt lại cùng yphục nhiễm máu đỏ. Gió thổi qua, ngọn lửa trong đèn lồng đung đưa điêncuồng. Y tiên tỉnh táo lập tức điểm huyệt cầm máu cho Sở Thanh Linh,nhanh chóng móc ra từ trong ngực viên thuốc màu xanh nhạt cho Sở ThanhLinh ăn vào.
“Đi mau, nha đầu không chết. Truy binh sắp đến.” Ytiên quát khẽ một tiếng, nhắc nhở Đông Phương Thiểu Tư. “Nếu còn khôngđi, tính mạng nha đầu sẽ thật sự gặp nguy hiểm.”
Đông PhươngThiểu Tư đột nhiên lqd nhìn sắc mặt của Y tiên, gương mặt Y tiên nặngnề. Đông Phương Thiểu Tư cắn răng, dịu dàng ôm lấy Sở Thanh Linh đangmáu me đầy người. Chợt khóe mắt nhìn thấy Dạ Mặc Hiên vẫn đứng đó cúiđầu không nhúc nhích, lạnh lùng nói với Lãnh Ngự Phong: “Giết hắn đi.”
Lãnh Ngự Phong không nói một lời nhanh chóng rút kiếm ra, nhưng trong lònglại muốn cất đi. Tên nam nhân biến thái không để ý hậu quả này chính làngười điên. Bây giờ muốn giết Dạ Mặc Hiên, muốn chuồn khỏi Thành Hạ quốc thật sự chính là đã khó lại càng thêm khó rồi. Truy binh phía sau cànglúc càng tới gần, mà Đông Phương Thiểu Tư chẳng những chẳng muốn mangtheo phù thân hộ mạng Dạ Mặc Hiên này, còn định giết hắn ngay lập tức.Nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-sung-phi-cua-vuong-gia-ta-mi/1606626/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.