“Sở Mặc Hiên!” Thế mà, ba chữ ngắn nhưng dồn dập khiến cho Sở Thanh Linh lqd an tĩnh lại.
Sở Thanh Linh bình tĩnh lại, nhìn thấy trong phòng mình đột nhiên xuất hiện một người, cách ăn mặc của thị vệ vương phủ, nhưng Sở Thanh Linh hiểu rõ, nếu thật sự là thị vệ của vương phủ thì không thể đột nhiên xuất hiện ở trong phòng của mình. Chẳng lẽ là người của Mặc Hiên?
“Ngươi là ai?” Sở Thanh Linh nhỏ giọng hỏi, “Tại sao biết Mặc Hiên?”
“Đây là thư chủ tử đưa cho người, chủ tử bệnh nặng, rất muốn gặp người một lần.” Người được cử tới trầm tĩnh cúi đầu nói, móc thư từ trong ngực ra.
“Cái gì? Chuyện gì xảy ra?! Không phải Thiểu Tư nói hắn không có việc gì sao?” Sở Thanh Linh kinh hãi, quên nhận thư. Rõ ràng Thiểu Tư nói qua Mặc Hiên không có chuyện gì, tại sao lại có thể như vậy?!
“Chủ tử bị ám sát, hiện bị thương rất nặng, không được tiết lộ ra ngoài. Bây giờ ngự y cũng bó tay hết cách.” Người thuộc hạ đưa tin thấp giọng nói, “Mời Sở cô nương xem xong thư rồi tự định đoạt, thuộc hạ lập tức rời đi. Nếu như bị người phát hiện liền nguy rồi. Nếu như Sở cô nương muốn đi, buổi trưa ngày mai đi Mãn Sơn tự ngoài thành, bọn thuộc hạ sẽ dốc toàn lực tiếp ứng. Cáo từ.” Dứt lời, người đưa tin vội vàng rời đi, không đợi Sở Thanh Linh kịp phản ứng.
Sở Thanh Linh cắn môi, vội vàng mở thư ra, vừa nhìn thấy nét chữ quen thuộc kia, nước mắt không thể khống chế rơi xuống.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-sung-phi-cua-vuong-gia-ta-mi/1606609/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.