Edit: Quan Vũ.
Hai đầu gối Tả Lâm đang quỳ run lên, nhanh miệng nói ra không dám chần chừ: "Về thiếu phu nhân, thật sự chỉ là nói ra một câu. Trương Ngạo Thiên muốn tài liệu, nhưng mà, nhưng mà không, không có."
Đột nhiên Tả Thành không nói gì, có lẽ đang nghĩ đến cái gì đó. @Q_V.lqd Xoay lưng ngược ánh sáng, dường như từng mảng mây đen như kéo đến trên sườn mặt.
Tả Lâm mồ hôi một phen, nằm rạp di chuyển mấy bước, dập dầu: "Cầu xin tiên sinh tha cho tôi lần này, một lần này thôi, ta cũng không dám nữa."
Người đàn ông quỳ trên đất, có thể nói là không hề có phong thái tôn nghiêm, trước mặt Tả Thành, đương lúc tính mạng sắp không còn, vậy cũng chỉ là cái rắm!
Lại trầm ngâm trong chốc lát, chợt Tả Thành nhíu mày, chau lại, lạnh lùng hỏi ngược lại: "Chí có một lần?"
Rõ ràng là một câu hỏi ngược rất bình thường, nhưng Tả Thành nhắc tới với giọng điệu thản nhiên như vậy, trái tim của người đàn ông đang quỳ trên đất cũng bị treo lên, ấp úng: "Một, lần, chỉ có một lần." Không dám ngẩng đầu, người đàn ông vẫn cứ cầu xin tha thứ, "Tiên sinh, tôi không dám nữa, tôi còn có em gái cần phải chăm sóc, van xin ngài cho tôi thêm một cơ hội, chắc chắn tôi có thể lấy công chuộc tội, tôi biết rõ có mấy người bên kia đã ẩn náu, tôi có thể nói ra, tôi chỉ cầu xin một con đường sống."
Tả Lâm tha thiết cầu xin tha thứ, mắt đâu dám nhìn Tả Thành một cái nào. Hắn không biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-sung-anh-re-co-doc/1514541/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.