Bữa cơm này bọn họ ăn xong rất nhanh. Dùng bữa xong, Quân Dạ Vu dẫn các sư đệ, muội đi dạo một vòng quanh Khán Dương Thành, xem cuộc sống của người dân ở đây ra sao.
Khán Dương Thành không hổ danh là toà thành phồn vinh nhất Nam Quốc, hoạt động kinh doanh buôn bán thuận lợi, đường phố đông đúc tấp nập. Có vẻ những sự kiện xảy ra gần đây không ảnh hưởng lắm đến bọn họ, nên buôn bán thì buôn bán, làm ăn thì làm ăn.
“Tiên nhân, tiên nhân, làm ơn giúp con gái ta đi, bao nhiêu tiền ta cũng đồng ý trả hết! Tiên nhân...”
“Trịnh phu nhân, bà nên bỏ cuộc đi, bần đạo lực bất tòng tâm a, lực bất tòng tâm a”
Quân Dạ Vu dừng bước, tầm mắt nhìn về phía phụ nhân cùng một đạo sĩ đang lôi kéo ở phía trước, đáy mắt một mảnh tò mò. Không biết xảy ra chuyện gì rồi?
“Tiên nhân a, ái nữ còn nhỏ tuổi, ngài nỡ nhìn một sinh mạnh cứ thế lên kiệu hoa, làm tân nương cho ác quỷ sao!?”
Phụ nhân kia gào lớn, nước mắt đầm đìa chảy trên khuôn mặt đã xanh xao tiều tuỵ. Bà chỉ có duy nhất một nữ nhi hiếu thảo, nâng như nâng trứng, hứng như hứng hoa, Chưa yêu thương được bao lâu đã bị ma quỷ để mắt tới, muốn lấy về làm thê. Chuyện này làm sao mà bà có thể chấp nhận được kia chứ?
Vị Trịnh phu nhân nọ khóc lóc thảm thiết, cầu xin vị đạo sĩ kia nghĩ cách. Quân Dạ Vu nâng mắt nhìn. Vị đạo sĩ kia tu vi luyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-su-huynh-tam-su-huynh-lai-chay-mat-roi/2717654/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.