Quân Dạ Vu tắm rửa xong, liền cùng Mặc Khuyết xuống đại sảnh tầng một. Mặc Khuyết đi sau, ánh mắt chăm chú dừng trên người vị sư huynh đi phía trước. Huyền phát buộc lên một nửa cố định lại bằng ngọc quan, thân vận bạch y thêu tường vân, thắt lưng đeo đai nạm ngọc treo thêm một khối ngọc phỉ thúy đơn giản xinh đẹp. Ngoại bào huyền sắc thêu bạch hạc tinh xảo lay động theo từng bước chân của Quân Dạ Vu. Khuyên tai phỉ thúy băng chủng của hắn duy mĩ, giống như màu mắt của sư huynh, thanh nhã xinh đẹp. Tiên tư ngọc sắc, bạch bích vô hạ, khiến người ta khó lòng mà rời mắt.
Sư huynh của y đẹp như vậy, với dung mạo kia, không che lại sẽ thì sẽ thu hút biết bao nhiêu ong bướm đây?
"Sư huynh thật đẹp nha, lần trước huynh đội đấu nạp nên không nhìn rõ, bây giờ diện kiến, quả thực làm người không thể rời mắt!"
Khương Duy cùng Quân Cẩn cũng vừa rời phòng, bọn họ gặp nhau trên hành lang. Khương Duy một thân huyền y thêu ám văn bằng chỉ vàng quý giá, ô phát vấn cao bằng ngọc quan nạm vàng. Dung nhan tuấn tú, khi cười lên quả thực giống như ánh mặt trời vậy, tỏa sáng, ấm áp. Mà Quân Cẩn, một thân bạch y thêu lục trúc tao nhã, ngoại bào thanh sắc đơn giản thêu họa tiết vân vũ ở tụ y. Huyền phát buộc lại bằng dải lụa xanh khiến hắn càng thêm vài phần tiêu dao tùy ý. Dung mạo như trích tiên, ôn nhuận nho nhã, quả thực xứng với danh 'Nhuận Ngọc công tử'
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-su-huynh-tam-su-huynh-lai-chay-mat-roi/2717653/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.